NƠI EM THUỘC VỀ - Trang 162

“Tôi biết.”
Cô liếc anh, nhưng hẳn là đã quyết định không phản ứng lại trước tông

giọng khô khốc của anh. Cô hơ bàn hai tay trước lò sưởi. Hôm nay, Ophelia
mặc một chiếc váy mà anh chưa từng nhìn thấy trước đó. Cũng giống như
hầu hết các bộ váy mà anh từng thấy cô mặc, với đường viền cổ trễ và ngắn
tay, nó thích hợp với thời tiết mùa hè hơn. Nhưng suy cho cùng, những
người phụ nữ trẻ tuổi mà anh quen cũng mặc hệt như vậy, vì nhà của họ
thường quá nóng vào mùa đông, và họ hầu như chẳng ra khỏi cửa. Màu hoa
oải hương có vẻ khiến hai má cô thêm ửng hồng, nhưng lý do chính đáng
hơn có lẽ là vì cô đã đi bộ ngoài trời. Chiếc váy rất hợp với cô, mặc dù hẳn
là có chút quá bó ở phần ngực. Anh làu bàu trong bụng. Anh có cảm giác
mọi suy nghĩ của mình về cô từ bây giờ sẽ đều liên quan đến dục vọng.

Raphael di chuyển để đóng cánh cửa cô đã mở ra khi bước vào. “Chúng

ta cần sự riêng tư sao?”, cô hỏi.

“Không, chỉ để giữ cho hơi ấm không thoát ra ngoài sảnh thôi.” Tuy

nhiên, riêng tư chính là điều anh đang nghĩ tới, và thực trạng cô của anh
vẫn chưa xuống lầu suốt nhiều giờ đã đảm bảo với anh là họ sẽ được riêng
tư một lúc. “Cô có vẻ lạnh.”

“Đúng vậy, cảm ơn anh.” Nhưng với hai bàn tay đã ấm áp lúc này, cô

liền tiến tới chỗ chiếc ghế sô pha gần nhất và ngồi xuống. “Tôi đã không
kịp nói tạm biệt với em gái anh.”

Anh băng qua căn phòng để ngồi cùng cô. “Không, cô chẳng cần làm thế

đâu. Con bé đã bỏ đi mà không nói tạm biệt với bất cứ ai. Và cảm giác
thanh thản của cô ngày hôm nay thế nào? Vẫn còn duy trì chứ?”

Ophelia trao cho anh một cái nhìn hiếu kỳ, nhưng dẫu sao cũng vẫn trả

lời, “Thật thế. Tôi bắt đầu nghĩ rằng anh sai rồi, nó sẽ tồn tại mãi.”

Anh nhún vai. “Những ý kiến của tôi đơn thuần vẫn thế hầu như không

thể sai.”

“Vậy có lịch trình gì cho ngày hôm nay chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.