NƠI EM THUỘC VỀ - Trang 204

Cô sẽ không nói cho ông biết mình đã bắt đầu cuộc chiến đấu ác liệt thế

nào với lời mời đó, rằng cô ít nhiều đã bị bắt cóc đến những vùng hoang dã
của Northumberland. Không chỉ bởi ông sẽ chẳng quan tâm, mà nó đã
không còn là vấn đề đối với cô nữa. Cô đã nhận được nhiều hơn từ chuyến
đi ấy hơn những gì cô từng mơ. Và việc Ophelia không mất bình tĩnh với
người đàn ông này chính là một ví dụ điển hình cho những lợi ích cô đã đạt
được từ sự can thiệp của Rafe vào cuộc sống của cô.

“Cậu ta ít nhất cũng phải lòng con giống như tất cả những người khác

chứ?” Sherman hỏi.

“Không hề, nhưng chúng con đã trở thành bạn bè.”
“Có phải con đang nói với ta rằng cậu ta không hề làm tổn hại đến con?

Cậu ta là một công tử trác táng khét tiếng và cậu ta thậm chí còn không cố
quyến rũ con sao?”

Cô đỏ mặt, cơn tức giận ngày càng dâng cao. “Vậy cha biết anh ta là một

kẻ trác táng? Và cha vẫn cho phép con đến thăm anh ta cùng gia đình anh
ta ư?”

“Đương nhiên là thế rồi. Cậu ta là mục tiêu được săn đuổi trên khắp Anh

quốc. Vì vậy, cho ta biết, tại sao con không làm thế?”

Cố để đẩy ông vào thế phòng thủ nhưng chẳng tác dụng gì. Lẽ ra khi có

cảm giác tội lỗi, thậm chí chỉ cần một chút thôi, cũng sẽ khiến ông đề
phòng. Song ông không hề thấy thế. Và cơn tức giận của cô bắt đầu vượt
khỏi tầm kiểm soát. “Có lẽ vì con không muốn thế.”

“Con mất trí rồi sao?”
Ophelia sải bước qua căn phòng và đặt hai tay lên bàn làm việc của cha

cô để cô có thể nghiêng về phía trước và trừng mắt nhìn ông. “Không, con
tin rằng cuối cùng mình đã lấy lại được lý trí. Cha có thực sự muốn biết lý
do tại sao anh ta không làm thế không? Đúng vậy, anh ta vô cùng điển trai,
giàu sang và có tước vị. Anh ta có tất cả những gì con có thể mong muốn ở
một người đàn ông. Nhưng có một điều khiến con không thể chấp nhận anh
ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.