NƠI EM THUỘC VỀ - Trang 59

Anh đã không tính đến việc lờ đi vẻ đẹp lạ thường của cô lại khó khăn

đến vậy. Anh muốn ngưỡng mộ cô hơn là ghét cô. Anh muốn hôn cô để
khiến cô giữ im lặng thay vì... Suy nghĩ đó đến từ chỗ quái quỷ nào vậy?
Nhưng anh biết rõ. Và nó đã cướp đi từng phân lý trí của anh, chỉ để ngăn
cô không nhận thấy anh đã bị cô hấp dẫn đến mức này. Nhưng anh chắc
chắn đó chỉ là ảo giác. Giờ thì anh đã biết điều gì đang làm dấy lên mối
nghi ngờ trong anh, anh sẽ thực hiện các bước để... đúng thế, nó sẽ hiệu
quả, anh thoáng nghĩ. Anh tuyệt đối sẽ tránh nhìn thẳng vào cô. Họ sẽ thực
hiện nhiệm vụ này theo cách đó.

Anh trở mình và nện một nắm đấm xuồng gối, chán nản với những suy

nghĩ khiến mình không thể chợp mắt.

* * *

“Tại sao anh làm điều này?”
Raphael không dừng lại khi tiến tới chỗ bàn ăn cũng chẳng liếc nhìn

Ophelia, người đang ngồi đó một mình và nói một thôi một hồi khi thấy
anh bước vào căn phòng. Anh tự hỏi cô đã đợi anh bao lâu rồi. Trên đĩa của
cô chỉ còn sót lại một miếng vỏ bánh mì nướng.

“Cô có phiền không nếu tôi dùng bữa trước khi chúng ta bắt đầu?”
“Có đấy, tôi rất phiền.”
“Thế thì đây chính là khoảng thời gian tuyệt vời để thực hành bài học

ngày hôm qua, đúng không?”

Nghe thấy giọng anh, Nan bước vào với một khay đồ ăn sáng tự chọn

cho anh. Cô ấy và mẹ, Beth, đã đến đây hôm qua để kịp giờ phục vụ bữa ăn
nhẹ. Họ là những người tốt bụng và luôn sẵn lòng giúp đỡ.

“Chút đồ ăn còn lại này không hề bổ dưỡng đâu, thưa ngài”, cô ấy cảnh

báo khi đặt đĩa thức ăn xuống trước mặt Raphael. “Cha tôi đã đi mua đồ dự
trữ, nhưng có thể ông sẽ không trở lại cho đến đêm muộn hoặc ngày mai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.