NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 107

khiêm tốn được cài đặt trong gen của Jon. Anh viết code như cách mà
Richard Wilbur hay Jim Tilley làm thơ. Trôi chảy, thông minh và hấp dẫn.

Họ đã hẹn hò được một thời gian, suốt từ khi cô thuê anh hỗ trợ một

vụ liên quan tới máy tính.

Khi dỡ những hộp moussaka

*

, bạch tuộc, sốt taramasalata

*

, và các

thức khác, anh để ý thấy cánh tay của cô. “Chuyện gì đã xảy ra ở đó thế?.”

Cô cau mày và nhìn theo mắt anh. “Ồ.” Mặt kính chiếc đồng hồ của

cô đã bị vỡ. “Là vụ Serrano đó.” Cô giải thích về cuộc rượt đuổi ở Cục
Điều tra, khi tên đó tẩu thoát sau buổi thẩm vấn.

“Em không sao chứ?” Đôi mắt dịu dàng của anh nheo lại.

“Không có gì nguy hiểm cả. Chỉ là em có cú ngã không được êm ái

lắm thôi.”

Cô nhăn mặt khi kiểm tra mặt kính đã bị vỡ. Chiếc đồng hồ này là quà

Giáng sinh từ những người bạn ở New York, Lincoln Rhyme - một nhà tội
phạm học lừng danh và cộng sự của anh, Amelia Sachs. Cách đây mấy
năm, cô có giúp họ trong một vụ có liên quan tới tội phạm cho thuê có tầm
cỡ được biết tới với cái tên Thợ Đồng Hồ. Cô tháo chiếc dây da màu xanh
đậm và đặt chiếc đồng hồ bị hỏng lên bệ lò sưởi. Cô sẽ mang nó đi sửa
sớm.

Jon gọi, “Mags ơi?.”

Kathryn thấy cô con gái nhảy lên và chạy tới chỗ cửa ra vào. Cô bé

nhăn trán lại. Rồi gọi, “Geia!.”

Jon gật đầu, “Kalos!.”
Kathryn cười lớn.

Anh nói, “Anh đã nghĩ chúng ta nên học một ít tiếng Hy Lạp để tôn

vinh bữa tối nay. Wes đâu rồi?.”

“Đang chơi ngoài hiên với Donnie.”
Jon nhiều khi cũng kiêm luôn việc trông nom bọn trẻ; khối lượng công

việc dạy học của anh cũng không nhiều, và công việc cố vấn thì anh có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.