NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 123

với áo phông màu xám nhạt. Michael ngồi lên một chiếc ghế kê trong bếp,
chỉnh lại khẩu Glock của mình.

Kathryn quen biết và làm việc cùng Michael đã nhiều năm. Chánh văn

phòng và thanh tra cấp cao của Văn phòng Cảnh sát trưởng Quận Monterey
(MCSO) từng là người cố vấn khi Kathryn mới vào Cục. Nền tảng của cô
không phải là về thi hành luật: cô từng là chuyên gia nghiên cứu về cử chỉ
được thuê tạm thời, giúp luật sư và công tố viên chọn bồi thẩm đoàn và
cung cấp bằng chứng chuyên môn. Sau khi chồng cô qua đời - Bill
Swenson từng là đặc vụ FBI - cô đã quyết định trở thành cảnh sát.

Michael đã làm ở MCSO nhiều năm, với sự thông minh và bản tính

bám sát các vụ án (chưa nói đến tài bắt giữ và hồ sơ kết án đáng ghen tị),
anh đã có thể tới làm việc ở bất cứ đâu, nhưng lại chọn ở lại nơi này. Nhà
của Michael ở Bán đảo Monterey này và anh không có tham vọng chuyển
đi đâu cả. Gia đình níu giữ anh và cả vùng Vịnh này cũng vậy. Michael yêu
thích chèo thuyền và câu cá. Anh có thể dễ dàng là một nhân vật chính
trong cuốn tiểu thuyết của John Steinbeck: ít nói, thân hình rắn chắc, cánh
tay lực lưỡng, đôi mắt nâu dưới mí mắt sâu. Mái tóc dày và được cắt ngắn,
có màu nâu xám.

Michael vẫy tay với Wes.
“Chào chú Michael!”

Donnie cũng ngoảnh lại. Cậu bé biểu lộ sự mê mẩn thường thấy của

những cậu nhóc khi nhìn thấy vũ khí trên hông của một sĩ quan. Cậu bé thì
thầm gì đó với Wes đang gật gù cùng một nụ cười, rồi chúng quay lại trò
chơi của hai đứa.

Michael cầm đĩa, ăn một chút. “Cảm ơn. Chà chà, món này ngon đây.”
Họ cùng cụng ly và chai. Kathryn không đói nhưng vẫn ăn một chút

bánh mì pita cùng với sốt tzatziki.

Cô nói, “Em không biết liệu anh có thể tới hôm nay không. Với bọn

trẻ.” Michael có hai đứa con riêng từ cuộc hôn nhân trước, Amanda và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.