NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 157

“Không phải người Mexico truyền thống.” Carol nói một cách lơ

đãng.

“Tôi không biết. Vậy có thể là gì?”

“Gì à? Ồ, người Tây Ban Nha.”
“Được. Đây là địa chỉ. Hãy đi cùng Al Stemple. Tôi không nghĩ là tên

này nguy hiểm, nhưng cẩn thận vẫn hơn. Tôi sẽ gọi cậu ta.” Charles bấm
nút.

Carol đứng lên và chỉnh lại chiếc váy xám bó sát của mình. Cô cũng

hơi bị béo phần eo. Trong những tình huống khác, Charles hẳn sẽ nói với
cô về việc giảm hơn năm cân khó khăn như nào. Carol kéo áo khoác qua
vai.

Điện thoại của Charles phát ra tiếng ở đầu bên kia: “Vâng?.”
“Albert, là Charles đây. Tôi cần cậu đi cùng với Đặc vụ Allerton theo

một manh mối để tìm Serrano… Đúng thế… Tôi không biết, bãi đỗ xe
sao?” Ông nhướng mày nhìn Carol. Cô gật đầu. “Được. Ngay bây giờ.”
Charles tắt máy. “Chúc may mắn.” Ông nói và quay về phòng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.