NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 158

CHƯƠNG 23

Albert Stemple bị nói là hay càu nhàu, nhung anh không nghĩ thế. Anh

chẳng bao giờ nói nhiều, đa phần vì không thấy nó cần thiết, nên anh sẽ đáp
lại mọi người chỉ với một từ À hay Ồ.

Có lẽ mọi người nghĩ những từ như thế là càu nhàu. Tôi trông giống

một tên hay càu nhàu, vì thế mọi người nghe thấy những lời càu nhàu.

Người đàn ông to lớn, đầu trông giống như quả trứng, sáng bóng và

không có tóc, đứng khoanh tay bên ngoài cửa sau của CBI, nhìn hướng ra
bãi đỗ xe. Ở CBI, Albert là người giống một thành viên đội SWAT

*

nhất,

anh từng tham gia nhiều vụ cứu hỏa và bắt được nhiều tội phạm hơn bất kỳ
đặc vụ nào trong ngành, điều đó nghĩa là ngoài cái đầu bóng loáng, bản
thân anh là người thực sự có giá trị.

Albert kiểm tra toàn cảnh và những cái bóng một cách thường xuyên.
Cửa sau của CBI mở ra và Carol Allerton bước ra ngoài, gật đầu chào

Albert. Cô ấy để ý thấy anh đang mặc quần bò, áo thun đen và khẩu Beretta
45 li ấn tượng, khẩu súng duy nhất thích hợp với một người đàn ông. Anh
đoán chỗ gồ lên ở hông Carol qua chiếc áo khoác xám là một khẩu Glock
nhỏ. Cỡ A26. Không tệ. Nếu bạn thích những chiếc ống thổi hạt đậu.

Thấy vẻ ngại ngần của cô ấy khi nhìn anh, Albert biết cô ấy đang để ý

tới những vết sẹo. Bạn nên nhìn những gã khác.

Anh gật đầu chào lại.
“Xin chào,” Carol nói.

“Chúng ta sẽ tới Seaside. Một đầu mối vụ Serrano.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.