NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 193

“Sao vậy, Trish?”
“Ai đó đã thông báo trên hệ thống phát thanh rằng, ‘Ngọn lửa ở trong

nhà bếp’. Hay điều gì đó tương tự.”

Kathryn nhớ rằng ông Sam là người phát ra thông báo.
“Nhưng ai đó ở gần đấy đã nhìn thấy nhà bếp không sao cả. Không hề

có lửa. Chúng cháu đã đi theo hướng đó. Chúng cháu cố gắng nói với
những người khác nhưng không ai nghe thấy gì. Không ai có thể nghe thấy
bất cứ điều gì.”

Kathryn ghi lại những gì mà cô bé kể. “Điều quan trọng nhát để bọn

cô tìm ra là bất cứ điều gì liên quan tới hắn, người đàn ông này. Cô có một
vài mô tả nhưng không nhiều. Bọn cô không nghĩ hắn có ở trong quán. Hắn
ở phía ngoài. Cháu và mẹ tới đó khi nào?.”

“Cháu không rõ, tầm bảy giờ mười lăm.”
“Cô cần cháu nghĩ kỹ lại. Giờ gã này…”
“Hung thủ.”

Kathryn cười tươi. “Chúng ta gọi đó là ‘nghi phạm’ - ‘đối tượng chưa

rõ danh tính’.”

“Cháu gọi là tên khốn.”
“Lúc đó, tên khốn này đã lái chiếc xe tải từ nhà kho tới quán bar vào

khoảng tám giờ. Hắn chắc chắn đã ở đó trước đấy. Cháu có để ý thấy ai
lảng vảng xung quanh, có thể là gần khu nhà kho không? Rồi đi xung
quanh quán? Hay gần thùng phi nơi mà hắn châm lửa?”

Trish có vẻ thấy thoải mái hơn khi ôm món đồ uống của mình bằng cả

hai tay, với những móng tay vẫn còn lớp sơn màu đen vòng quanh, hơn là
thưởng thức nó.

Một tiếng thở dài. “Không ạ. Cháu không nhớ nổi bất kỳ ai. Cô biết

đấy, khi đi vào một nơi sắp có buổi biểu diễn, cô chỉ nói và nghĩ về những
gì sắp được nhìn thấy và ăn trong bữa tối, và cô không chú ý nhiều.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.