NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 196

Cô gửi tin nhắn cho TJ để lấy một danh sách các chủ xe đang sở hữu

những chiếc Honda màu sáng trong vùng. Cô biết đây là một đầu mối khá
mong manh. Tất cả những người thi hành pháp luật đều biết những chiếc
Honda Civic và Accord là những chiếc xe phổ biến nhất ở Mỹ - vì thế nó
khó tìm nhất. Cô phân vân liệu có phải nghi phạm đã mua hay ăn cắp chiếc
xe vì lý do đó.

Cô còn yêu cầu TJ đi hỏi lại danh sách những nhân chứng ở quán

Solitude Creek một lần nữa. Để xem liệu có ai nhận ra chiếc xe và có thêm
thông tin hữu ích nào không. Cậu ta cần đưa thông tin đó lên hệ thống thi
hành pháp luật nội bộ.

Một lúc sau: Đang xử lý, thưa sếp.

😊

Irish liếc nhìn vào chiếc iPhone của mình. “Trễ rồi. Cháu phải đi đây

ạ.” Không có thiếu niên nào dùng đồng hồ thời này cả. “Bố cháu sẽ mang
đồ của ông ấy trở lại nhà sớm. Cháu cần phải ở đó.” Cô bé nhanh chóng
uống chỗ cà phê và thả chiếc cốc vào thùng rác gần đó.

Giống như hủy bỏ bằng chứng của một cuộc gặp mặt lén lút.

“Cảm ơn cô.” Trish hít vào và rồi, giọng cô bé vỡ òa, nói, “Cháu

không ổn chút nào.”

Kathryn nhướng mày.
“Cô đã hỏi cháu thấy sao. Và cháu nói, ‘Ổn’. Nhưng cháu không hề

ổn.” Cô bé run rẩy và khóc nhiều hơn. Dance lấy một tờ giấy ăn từ hộp giấy
và đưa nó cho Trish.

Trish nức nở, “Cháu không hề ổn chút nào. Mẹ giống như, bà ấy

không phải là người mẹ tốt nhất thế gian - đối với cháu bà ấy giống một
người bạn hơn là mẹ. Và điều đó đôi khi khiến cháu phát điên. Cứ như là
mẹ muốn là chị gái của cháu hay đại loại thế. Nhưng những thứ nhảm nhí
ấy lại khiến cháu nhớ mẹ rất nhiều.”

“Mũi của cháu,” Kathryn nói. Cô bé chùi đi.
“Còn bố thì hoàn toàn khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.