NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 31

Anh ta lắc đầu. “Tôi ước gì có thể giúp được cô, Đặc vụ Dance. Tôi

ghét những băng nhóm cũng nhiều như cô ghét họ vậy, có khi còn hơn.”
Giọng anh ta trở nên mạnh mẽ. “Thanh thiếu niên và trẻ nhỏ của chúng ta
bị giết. Trên những con đường phố của chúng ta.”

Giờ thì Kathryn đang ngả về phía trước và cô nói bằng một giọng nhẹ

nhàng: “Nếu anh đã tình cờ nhìn thấy gì tại nhà ông Guzman thì hãy nói
cho tôi biết, chúng tôi đảm bảo rằng anh sẽ được an toàn. Anh và cả gia
đình anh nữa.”

Người đàn ông nhìn quanh một lần nữa. Anh ta ngập ngừng một lúc

trước khi lên tiếng. “Tôi không nghĩ vậy. Tôi nghĩ là tôi sẽ không làm việc
ở đó nữa. Tôi sẽ nói với ông chủ cho tôi làm việc khác. Thậm chí nếu tôi có
kiếm được ít tiền hơn.”

Carol nói, “Chàng trai này không có đủ dũng khí để tố cáo.”
Steve lầm bầm, “Cô ấy không đưa cho hắn ta cái gì có lợi, thì tại sao

hắn ta cần….”

“Anh biết đó, anh Serrano. Chúng tôi có ngân sách cho những người

giúp chúng tôi loại bỏ mối đe dọa từ những băng nhóm này. Đó là tiền mặt,
nên không ai biết được.”

Serrano đứng lên và mỉm cười. “Chỉ là có một vấn đề trong những lời

cô vừa nói. ‘Loại bỏ’. Nếu cô có thể loại bỏ những băng nhóm này, thì có
khi tôi sẽ cân nhắc. Nhưng nếu ý của cô là chỉ bắt một vài tên rồi tống
chúng vào tù, thì sẽ còn nhiều tên khác sẽ tới trả thù tôi và bạn gái tôi cùng
gia đình cô ấy. Nếu vậy thì tôi buộc phải nói không.”

Kathryn đưa tay ra. “Cảm ơn anh đã tới đây.”

“Xin lỗi, tay tôi không được sạch lắm.” Anh ta chìa lòng bàn tay ra,

nhưng không phải là những móng tay.

“Không sao đâu.”
Họ bắt tay và anh ta rời khỏi căn phòng. Kathryn tắt đèn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.