NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 321

CHƯƠNG 53

Wes đang nằm trên giường, nhắn tin, khi cô đi vào để chúc ngủ ngon.
“Chào con.”

“Mẹ,” cậu đáp lại.
“Mẹ nghe nói con về nhà muộn.”
“Vâng ạ. Xe con bị xịt lốp. Con phải để lại xe đạp ở nhà của Donnie

ạ.”

“Con không gọi ai đến đón à? Chú Jon có thể tới đón con.”
“Vâng, với cả con buồn chuyện Karen. Buổi khiêu vũ. Cô ấy sẽ đi

cùng Randy.”

Thật, hay không thật? Nghe có vẻ lừa dối. Nhưng sau một ngày khó

khăn như hôm nay, những kỹ năng về ngôn ngữ cơ thể của cô không còn
nhạy bén nữa. Ngoài ra, sẽ thật mệt mỏi và đáng lo lắng khi phải phân tích
mọi thứ mà bọn trẻ nói.

Cô không ép. “Khi con nói rằng con sẽ về nhà trong vòng mười lăm

phút, thì con phải về trong vòng mười lăm phút. Sẽ có những hậu quả đáng
tiếc nếu chuyện này xảy ra lần nữa đấy.”

“Vâng ạ.”
“Những chiếc mũ bảo hiểm thì sao?”

“Vâng, mẹ. Con có đội mũ bảo hiểm.”
“Ngủ ngon.” Cô hôn con trai.
Bước vào phòng kế tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.