NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 349

luật này.

“Được.” Cậu nhìn sang em gái mình. “Điện thoại của em này. Là

Bethany.”

Maggie cầm chiếc điện thoại không dây và lẩn ra ngoài. Kathryn kiểm

tra điện thoại của cô xem có gì mới. Không có tin gì từ Jon. Cô gọi cho anh
và tín hiệu chuyển ngay sang thư thoại.

“Này, em đây. Anh đang trên đường sao? Em chỉ muốn gọi hỏi vậy

thôi.”

Kathryn cúp máy và tình cờ nhìn sang cô con gái đang nói chuyện

điện thoại. Bethany Mayer, bộ trưởng ngoại giao tương lai, là một đứa trẻ
mười một tuổi phát triển sớm, khá lịch sự, nhưng Kathryn nghĩ cô bé quá
nghiêm túc. Cô cho rằng trẻ con ở tuổi đó nên mặc quần bò hoặc quần soóc
cùng áo thun là chủ yếu, không cần ăn mặc như thể chúng sẽ đi thử vai cho
một bộ phim hàng ngày như thế. Bố mẹ của cô bé khá giả, phải, nhưng họ
đã tiêu quá nhiều tiền vào quần áo của con gái. Và kiểu trang điểm tỉ mỉ ấy
nữa? Trên khuôn mặt của một bé gái ở độ tuổi đó? Chỉ một từ, không.

Đột nhiên cô để ý thấy ngôn ngữ cơ thể của Maggie thay đổi bất ngờ.

Vai của cô bé nâng lên và đầu thì gập xuống. Một bên đầu gối gập về phía
trước - một dấu hiệu của một ham muốn trong tiềm thức, chứ không phải
về thể chất, muốn chạy trốn hoặc chiến đấu. Cô bé đang gặp phải những tin
tức rắc rối. Cô bé quay lại phòng bếp.

“Mags, mọi thứ ổn chứ?”
“Vâng, không sao ạ. Tại sao lại không chứ?” Cô bé hoảng hốt.

Kathryn nhìn cô bé một cách nghiêm khắc.
“Mọi thứ, dường như, ổn ạ.”
“Coi từ ‘dường như’ kìa. Bethany đã nói gì vậy?”

“Không có gì ạ. Chỉ là mấy thứ linh tinh.”
“Không có gì?”
“Vâng, vâng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.