NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 534

Jon nói, “Anh luôn lo lắng về những trò chơi điện tử, sự vô cảm. Ít

nhất là, bọn trẻ. Chúng mất tất cả bộ lọc.”

Năm 2006, một thanh niên bị bắt vì bị tình nghi đánh cắp một chiếc ô

tô, đã cướp một khẩu súng từ cảnh sát và chạy trốn khỏi sở cảnh sát, giết ba
cảnh sát. Anh ta là một người cuồng thứ trò chơi mà March đã đề cập tới,
Grand Theft Auto.

Những tay súng trẻ tuổi khác - tên sát nhân Sandy Hook và hai sinh

viên trường Columbine - đều là những kẻ rất ham mê các trò bắn nhau bạo
lực.

Một phía của việc tranh luận cho rằng không có tác động về hệ quả

giữa những trò chơi và hành vi bạo lực, khẳng định rằng các thiếu niên tự
nhiên có khuynh hướng bắt nạt, làm bị thương hay giết người, sẽ bị dụ dỗ
bởi những trò chơi điện tử kiểu đó và tiếp tục vi phạm pháp luật dù không
chơi trò chơi. Những ý kiến khác cho rằng, trong quá trình phát triển của trẻ
em, sự tiếp xúc với những trò chơi thực sự có xu hướng hình thành nên
hành vi, hơn hẳn ảnh hưởng của ti vi hay phim ảnh nhiều, vì chúng nhập
vai và đưa bạn vào một thế giới khác, hoạt động với những quy tắc khác,
khác xa so với sự tiêu khiển thụ động. Cô nhấp một ngụm rượu và để cho
những suy nghĩ này trôi đi, thay vào đó là ký ức về những lời nói của
Michael O’Neil một giờ trước.

Vậy, chuyện là thế này…

Bụng cô hơi cuộn lên.
“Kathryn?”
Cô chớp mắt và nhận ra Jon đang hỏi thứ gì đó. “Xin lỗi anh?.”

“Antioch. Hắn ta là người Hy Lạp à?”
“Có lẽ là thế hệ thứ hai hoặc thứ ba. Hắn trông không giống người

vùng Địa Trung Hải. Hắn giống một diễn viên có ngoại hình hấp dẫn.”

“Antioch. Đó là một thị trấn, phải không?”

“Em không biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.