NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 536

“Kathryn…”
Được rồi. Anh chưa từng gọi tên cô. Hoặc là hiếm khi.

“Anh chuẩn bị rời đi.”
“Bây giờ ư? Muộn rồi.”
“Không, ý anh là chuyển đi.”

“Anh…”
“Có một công ty khởi nghiệp ở Seattle muốn anh. Có lẽ là một

Microsoft mới. Chà, công ty này thế nào nhỉ? Nó là một công ty công nghệ
mới và thật sự kiếm ra tiền.”

“Đợi chút, Jon. Đợi đã. Em…”

“Xin em?” Anh quá điềm đạm, quá lịch lãm và quá biết điều.
“Vâng. Xin lỗi.” Một nụ cười và cô rơi vào im lặng.
“Anh sẽ không dùng những lời sáo rỗng người ta vẫn thốt ra vào

những lúc như này. Mặc dù… Chẳng phải em đã từng nói những điều sáo
rỗng là sáo rỗng vì chúng đúng?”

Một người bạn của cô, không phải cô, nhưng cô không đáp.
“Những gì chúng ta có thật tuyệt vời. Bọn trẻ là tuyệt nhất. Được thôi,

có lẽ đó là những lời sáo rỗng. Nhưng chúng đúng tuyệt nhất. Em là
tuyệt nhất.”

Cô ghi nhận nhiều điểm cho anh vì đã không nói đến quan hệ vật lý

giữa họ. Nó thật tuyệt vời, thoải mái và tốt đẹp, đôi khi thật hấp dẫn. Nhung
đó không phải là lời ngỏ của cuộc thảo luận này.

“Nhưng em biết không? Anh không phải người dành cho em.” Anh nở

một nụ cười dịu dàng. “Em biết rõ những gì anh đang nói, phải không?.”

Đúng thế, Kathryn Dance hiểu.
“Anh đã thấy em và Michael bên nhau. Cuộc cãi vã của hai người ở

hiên trước nhà sau khi em quay trở về từ Quận Cam. Đó không phải là nhỏ
mọn, cũng không phải là xỉa xói. Đó là thật. Đó là kiểu xung đột mà chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.