NỖI KINH HOÀNG Ở SOLITUDE CREEK - Trang 65

Đám đông đang túm tụm lại ở cửa. Khuôn mặt của họ như bị quỷ ám.

Nó làm cô nhớ lại lần một con Doberman

*

phát điên và tuột xích đã tấn

công cô và con chó béc-giê của cô, Dylan, khi họ đang đi dạo. Chỉ có thuốc
xịt cay mới ngăn cản được nó.

Không lý do, không trốn chạy.

Kathryn nhăn mặt lại, và để ý thấy ông Henderson đang cầm một khẩu

súng lục ngắn, hiệu Smith & Wesson. Ông nắm chặt khẩu súng một cách
khó khăn.

“Cất nó đi.”
“Nhưng…”

“Ngay bây giờ,” cô gắt lên.
Ông Henderson đặt lại khẩu súng vào ngăn kéo.
Một hòn đá đập vào cạnh của văn phòng, một tiếng động lớn vang lên,

may là tường bằng kim loại. Lại những hòn đá khác. Hai cửa sổ đã vỡ,
nhưng không thấy ai cố gắng trèo vào. Thêm nhiều tiếng la hét nữa.

Kathryn nhìn sang Billy và thấy anh ta đang nhắm chặt mắt lại vì đau.

Anh ta cầm một cái khăn bên trong có đá lạnh, chườm lên khuôn mặt đang
sưng. Người bà con của ông Henderson đã đưa nó cho Billy. Có lẽ xương
hàm đã bị vỡ.

Nhìn qua khung cửa sổ bị vỡ, Kathryn có thể thấy những ánh đèn

trắng và xanh đang nhấp nháy.

Và giống như trong đoạn băng ở quán Solitude Creek đêm qua, sự

điên cuồng biến mất. Đám đông định xử tội Billy và đập vỡ đầu Kathryn
giờ quay bước, trở về xe của họ, như thể chưa có chuyện gì xảy ra.

Nhanh, quá nhanh. Họ phát điên nhanh thế nào thì giờ lại bình thường

nhanh thế đấy. Sự chiếm hữu trên khuôn mặt họ đã tan biến. Kathryn thấy
vài người trong số họ thả những hòn đá đang nắm trong tay; dường như vài
người thậm chí vẫn chưa nhận ra là họ đang cầm vũ khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.