NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 234

Tôi để cho Kovel uống nốt chỗ cà phê của mình ở tiệm Pappy và

bắt đầu định hình cho bài viết của anh ta. Có vẻ như đó là công việc
anh ta làm. Và bài báo xuất hiện trên số buổi sáng của tờ Post.

Ngày nào cũng vậy, Nana Mama là người thức dậy đầu tiên ở nhà tôi.
Có khi bà còn là người dậy đầu tiên trong vũ trụ. Đó là điều Sampson
và tôi vẫn tin khi chúng tôi mười hay mười một tuổi còn bà là hiệu
phó trường cấp hai Garfield North.

Dù dậy lúc bảy giờ, sáu giờ hay năm giờ, tôi cứ xuống bếp là

thấy ánh lửa nhỏ và Nana đang dùng bữa sáng hoặc nhóm bếp. Hầu
như hôm nào cũng là cùng một kiểu bữa sáng. Một quả trứng chần,
một miếng bánh nướng xốp ngô phết bơ; trà loãng có kem và hai viên
đường.

Hoặc bà cũng đã bắt đầu làm bữa sáng cho cả nhà và nhận ra

nhiều khẩu vị khác nhau của chúng tôi. Thực đơn của gia đình có thể
bao gồm bánh kếp cùng với lạp xưởng lợn hoặc thịt muối; dưa hấu
đúng mùa; bột yến mạch thô hoặc tinh, bột gạo, được phết một lớp bơ
dày và nhiều đường; trứng nấu đủ kiểu.

Thi thoảng xuất hiện món trứng rán ăn với thạch nho, món duy

nhất của Nana mà tôi không thích. Nana không rán cho mặt ngoài của
trứng ngả màu nâu quá đậm và, như tôi đã nói với bà, với tôi trứng kết
hợp với thạch giống như bánh kếp ăn với nước xốt cà chua. Nana
không đồng ý dù bà chưa bao giờ ăn món trứng rán với thạch đó. Bọn
trẻ thích món đó.

Buổi sáng tháng Ba hôm ấy, Nana ngồi bên bàn bếp. Bà đang đọc

tờ Washington Post tình cờ được một người đàn ông tên Washington
chuyển tới. Sáng thứ Hai nào ông Washington cũng ăn sáng với Nana.
Hôm nay là thứ Tư, và là một ngày quan trọng đối với cuộc điều tra.

Mọi hình ảnh về bữa sáng đều quen thuộc như mọi khi nhưng tôi

vẫn giật mình khi bước vào bếp. Thêm một lần nữa, tôi nhận ra vụ bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.