NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 235

cóc đã ảnh hưởng sâu thế nào đến cuộc sống riêng của chúng tôi, cuộc
sống của các thành viên trong gia đình tôi.

Tít của tờ Washington Post như sau:

SONEJI/MURPHY
SẼ BỊ THÔI MIÊN

Kèm theo bài viết, tôi có thể thấy ảnh của mình và

Soneji/Murphy. Khuya hôm trước tôi đã nghe tin. Vì thỏa thuận của cả
hai, tôi đã gọi cho Lee Kovel để cung cấp cho anh ta thông tin độc
quyền.

Tôi đọc bài viết của Lee trong khi ăn hai quả mận khô. Bài viết

nói rằng, dù không được nêu rõ tên, “những nguồn tin nhất định đang
hoài nghi về quan điểm của các nhà tâm lý học được chỉ định tiếp xúc
với kẻ bắt cóc”; rằng “những kết quả giám định y tế có thể tác động
tới phiên tòa”; rằng “nếu chứng minh được rằng Soneji/Murphy bị
điên, hắn có thể nhận mức án nhẹ nhàng ba năm trong trại tâm thần.”
Rõ ràng sau khi nói chuyện với tôi, Lee đã nói chuyện với các nguồn
tin khác.

“Tại sao họ không thò mặt ra và nói rõ ý kiến của mình,” Nana

lầm bầm trong khi vừa ăn bánh mì vừa uống trà. Tôi nghĩ là bà không
quan tâm đến phong cách của Lee.

“Tại sao họ không nói gì hả bà?” tôi hỏi.
“Điều rõ ràng ở đây. Kẻ nào đó không muốn dính vào vụ án nhỏ

của hắn ta. Họ muốn thứ công lý ‘trắng sạch như Tide’. Không nhất
thiết phải là sự thật. Dù sao thì trong vụ này cũng chẳng ai muốn sự
thật. Họ chỉ muốn cảm thấy khá hơn ngay lập tức. Họ muốn nỗi đau
qua đi.
Con người chịu đau đớn kém, nhất là gần đây. Kể từ khi bác sĩ
Spock

*

bắt đầu nuôi dưỡng bọn trẻ chúng ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.