NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 259

“Công việc của cảnh sát ở mức hiệu quả cao nhất,” Sampson nói.

Cậu ta châm một điếu Corona. “Tiện đây phải nói rằng, cậu đã đúng
khi tiếp tục bám theo vụ này.”

Bên ngoài xe, gió thổi mạnh và có mưa nặng hạt. Đã có vài cơn

bão quét qua vùng Kentucky và Ohio. Thời tiết trở nên kỳ dị trong
suốt kỳ nghỉ cuối tuần khi chúng tôi không ở đây.

“Cậu có lặn, chèo thuyền buồm và mặc đồ trắng chơi tennis

không thế?” Sampson hỏi tôi.

“Bọn tớ không có thời gian cho những việc kiểu đó. Bọn tớ đã

làm rất nhiều việc để gắn kết về mặt tinh thần, những việc mà cậu
chẳng hiểu được đâu.”

“Ái chà.” Sampson nói như một cô bạn gái da đen, cậu ta nhập

vai rất giỏi. “Anh thích nói những chuyện rác rưởi, em không thích
sao em gái?”

“Chúng ta vào trong nhà chứ?” tôi hỏi Sampson.
Những cảnh tượng được chọn lựa từ quá khứ đã lóe qua đầu tôi

trong vài phút, chẳng có cảnh nào là vui vẻ. Tôi vẫn nhớ gương mặt
của cô con gái mười bốn tuổi nhà Sanders. Và thằng bé ba tuổi
Mustaf. Tôi nhớ chúng từng là những đứa trẻ thật xinh xắn. Tôi cũng
nhớ rằng đã chẳng có ai quan tâm khi chúng chết đi ở khu Đông Nam
này.

“Sự thực là, chúng mình ở đây là để ghé thăm những người hàng

xóm bên cạnh,” rốt cuộc Sampson nói. “Chúng mình vào việc thôi. Có
chuyện gì đó xảy ra ở đây mà tớ vẫn chưa hiểu. Dù vậy, điều đó vẫn
rất quan trọng, Alex ạ. Tớ cần cái đầu của cậu trong việc này.”

Chúng tôi ghé thăm những người hàng xóm kề bên của gia đình

Sanders, gia đình Cerisier. Điều đó thực sự quan trọng. Nó thu hút
toàn bộ sự chú ý của tôi, ngay lập tức.

Tôi đã biết Nina Cerisier là bạn thân nhất của Suzette Sanders từ

khi họ còn là những cô bé. Hai gia đình đã sống cạnh nhau từ năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.