NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 26

Thầy Soneji dẫn hai đứa trẻ tới một chiếc xe tải nhỏ đời cũ màu

xanh nước biển đậu dưới tán những cây du và sồi chạy dọc theo tòa
nhà hiệu bộ và nhà thể chất của trường. Những tiếng nảy của bóng rổ
rời rạc vọng ra từ phía trong nhà thể chất.

“Hai em có thể nhảy vào từ phía sau xe đây này. Lên nào. Ta đi

thôi,” ông thầy nói. Rồi thầy Soneji đẩy hai đứa bé leo vào trong thùng
sau chiếc xe tải nhỏ. Cặp kính của ông thầy cứ trễ xuống mũi. Cuối
cùng ông thầy bỏ hẳn kính ra.”

“Thầy chở bọn em về nhà ạ?” Michael hỏi.
“Thầy biết đây không phải xe Mercedes, nhưng việc phải thế,

thưa ngài Michael. Thầy chỉ tuân theo những chỉ dẫn qua điện thoại.
Thầy đã nói chuyện với ông Chakely.”

“Jolly Chollie.” Michael dùng biệt danh nó đặt cho nhân viên Sở

Mật vụ.

Thầy Soneji leo vào chiếc xe tải xanh. Rồi sập mạnh cửa kéo và

gây ra một tiếng rầm.

“Chỉ một chút thôi. Hai đứa cứ thoải mái nhé.” Ông thầy lục lọi

các hộp bìa cứng xếp đầy phía trước chiếc xe. Trong xe lộn xộn kinh
khủng. Nó là sự tương phản với phong cách đầy gọn gàng ngán nắp,
gần như bị đóng khung của ông thầy dạy toán ở trường. “Ngồi chỗ nào
cũng được, hai nhóc.” Ông thầy tiếp tục nói trong khi tìm thứ gì đó.

Khi quay lại, Gary Soneji đeo một chiếc mặt nạ có vẻ làm từ cao

su đen và trông thật đáng sợ. Phía trước ngực, ông thầy cầm một thứ
dụng cụ bằng kim loại. Trông như bình cứu hỏa thu nhỏ, chỉ có điều
hiện đại hơn.

“Thầy Soneji?” Maggie Rose hỏi, giọng ré lên. “Thầy Soneji!”

Con bé đưa hai tay lên bưng mặt. “Thầy làm bọn em sợ đấy. Đừng đùa
nữa!”

Soneji chĩa đầu vòi kim loại nhỏ thẳng vào Maggie Rose và

Michael. Hắn bước nhanh một bước về phía hai đứa nhỏ. Rồi tay giáo
viên trụ thật chắc trên đôi giày đen đế cao su.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.