NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 270

diễn xuất sắc nhất, thuyết phục nhất mà tôi từng chứng kiến trong suốt
những năm làm chuyên gia tâm lý của mình.

“Tôi không hiểu. Ông tới phòng giam của tôi. Ông có vẻ hơi căng

thẳng. Có lẽ ông thấy bối rối vì gần đây ông không tới đây. Thế rồi
ông gọi tôi là Soneji. Hoàn toàn bất ngờ. Chẳng phải chuyện đó nực
cười lắm sao?”

Có phải hắn đang nghiêm túc không? Lẽ nào hắn không hề biết

những gì vừa xảy ra chỉ trước đó chưa tới sáu mươi giây?

Hay đây là Gary Soneji và hắn vẫn đang đóng kịch với tôi? Có

thể nào hắn đang nhập vào rồi thoát ra khỏi tình trạng “điên bỏ nhà ra
đi” dễ dàng và thuần thục đến thế? Cũng có thể là thế, nhưng xác suất
không cao. Trong vụ này, việc đó có thể tạo nên một trò hề không thể
tưởng tượng nổi tại phòng xử án.

Thậm chí việc đó có thể gỡ tội cho Soneji/Murphy.
Đó có phải là kế hoạch của hắn? Đó có phải là đường thoát mà

hắn đã vạch ra ngay từ đầu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.