NỖI KINH HOÀNG TRƯỜN TỚI - Trang 273

CHƯƠNG 57

TÔI CÒN GẶP SONEJI/MURPHY sáu lần nữa trong hai tuần tiếp
theo. Hắn không cho tôi đến gần nữa, dù hắn tuyên bố thực tế không
phải thế. Có gì đó đã thay đổi. Tôi đã để mất hắn. Cả hai con người
trong hắn.

Mười lăm tháng Mười, một thẩm phán liên bang đưa ra một lệnh

trì hoãn, tạm thời dừng việc khởi động phiên tòa xử vụ bắt cóc. Đây là
kết quả sau rất nhiều chiêu trò trì hoãn của luật sư bào chữa cho
Soneji/Murphy, Anthony Nathan.

Trong vòng một tuần, có thể coi là tốc độ ánh sáng đối với những

hoạt động về luật đầy phức tạp này, thẩm phán Linda Kaplan đã bác
bỏ các yêu cầu của bên bị. Các yêu cầu gửi lên Tòa án Tối cao đề nghị
đưa ra lệnh bắt và các lệnh ngăn cản cũng bị từ chối. Xuất hiện trên cả
ba kênh truyền hình cáp, Nathan gọi Tòa án Tối cao là “một đám đông
lin sơ

*

rất có tổ chức”. Trò vui chỉ vừa mới bắt đầu, anh ta nói với báo

giới như vậy. Tay luật sư đã lên sẵn một giọng điệu trả lời cho vụ xử
án.

Ngày hai mươi bảy tháng Mười, phiên tòa xử vụ Cả bang kiện

Murphy bắt đầu. Lúc chín giờ kém năm sáng hôm đó, Sampson và tôi
tiến về lối cửa sau của Tòa nhà Liên bang trên đại lộ Indiana. Chúng
tôi cố hết sức để di chuyển mà không bị lộ hành tung.

“Cậu có muốn mất ít tiền không?” Sampson hỏi khi chúng tôi rẽ

ở góc đại lộ Indiana.

“Tớ hy vọng cậu không nói về chuyện đánh cược kết quả vụ xử

án bắt cóc và giết người này đấy chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.