NỖI LO ÂU VỀ ĐỊA VỊ - Trang 220

Ưa bão dông, chẳng ngại cung tên;
Đọa đầy giữa đám ghét ghen
Nặng đôi cánh rộng, không quen bước thường.

Để nhấn mạnh phẩm giá và sự ưu vượt của những người bị hắt

hủi, người bohemian đưa ra một hình mẫu tương đồng thế tục với cách
nhìn Kitô giáo về việc Jesus bị sự khai trừ và đóng đinh. Giống như
người hành hương Kitô giáo, nhà thơ bohemian đó phải chịu đựng sự
đày đọa dưới bàn tay của những đám quần chúng thiếu hiểu biết,
nhưng ở đây, cũng như trong câu chuyện Kitô giáo trên, sự thờ ơ ấy tự
nó là minh chứng cho sự công chính của nhóm người bị thờ ơ. Không
được hiểu có thể xem là dấu hiệu rằng có quá nhiều thứ ở một người
cần được hiểu. Chính vì đôi cánh nặng của mình mà nhà thơ không thể
bước đi.

5.

Niềm tin bohemian về vị trí thấp kém của nhóm và những truyền
thống của nó dẫn đến hệ quả là một niềm tin xác quyết vào sự ưu việt
của cá nhân và phẩm hạnh của việc tách rời khỏi quy ước đời thường.

Năm 1850, Gérard de Nerval không còn tuân theo những ý tưởng

sẵn có về những loài thú cưng phù hợp, ông mua cho mình một con
tôm hùm sống, dẫn nó đi vòng quanh vườn Luxembourg bằng một dải
ruy băng xanh. “Tại sao một con tôm hùm có thể lố bịch hơn một con
chó,” ông tự hỏi, “hay bất cứ con vật nào khác người ta chọn đi bộ
cùng. Tôi có sở thích với tôm hùm. Chúng là những sinh vật bình
lặng, nghiêm nghị. Chúng biết những bí mật của biển cả, chúng không
sủa và không gặm mõm vào sự riêng tư của ai đó như loài chó. Goethe
có một ác cảm với loài chó, và ông ấy không điên.”

Là một nghệ sĩ lớn và độc đáo tức là đồng nghĩa với việc phải

làm bất ngờ, hay thậm chí đụng chạm, giới trưởng giả thị dân. Khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.