NỖI LO ÂU VỀ ĐỊA VỊ - Trang 98

liệu mình có thể làm gì để giúp, Diogenes đáp, “Vâng, nếu ông có thể,
làm ơn bước tránh qua một bên. Ông đang che mất ánh nắng đấy.”
Quân lính của Alexander khiếp hoảng và nắm lấy gươm giáo sẵn sàng
chờ cơn phẫn nộ trứ danh của vị tướng bùng lên không thể tránh khỏi.
Nhưng ngài chỉ cười và nói rằng nếu mình không phải Alexander, ngài
chắc chắn sẽ muốn được như Diogenes. Còn về phần Antisthenes, khi
biết rất nhiều người ở Athens bắt đầu xưng tụng ông, đã chất vấn, “Tại
sao, ta đã làm gì sai ư?” Empedocles thì tỏ nỗi hoài nghi tương tự
trước sự thông minh của những người khác. Có lần ông thắp đèn vào
một ngày sáng rạng và thông báo khi đi loanh quanh, “Ta đang tìm
một người nào đó có trí óc.” Và lại là Socrates, khi bị xúc phạm giữa
chợ, bị một người qua đường hỏi, “Ông không thấy lo âu khi bị gọi tên
giữa chợ ư?” ông đáp lại, “Tại sao? Ngươi nghĩ là ta nên tức giận nếu
bị một con lừa đá ư?”

2.

Các triết gia nói trên đã không dừng lại để phân định sự khác biệt giữa
lòng tử tế và sự nhạo báng, thành công và thất bại; thay vào đó họ
chọn một cách ứng đáp đối với nửa đen tối hơn của một đẳng thức, cái
nửa vốn không sở đắc gì ngoài quy tắc danh dự truyền thống. Họ
ngầm khước từ ám thị của nó rằng điều người khác nghĩ về chúng ta
sẽ xác định điều chúng ta có thể nghĩ về chính mình, và rằng bất cứ lời
xúc phạm nào, dù chính xác hay không, cũng đều làm ta xấu hổ.

NHỮNG MỐI TƯƠNG QUAN VỀ DANH DỰ

NHÌN NHẬN CỦA NGƯỜI KHÁC SỰ TỰ HÌNH DUNG
Bạn thật đáng hổ thẹn ---------► Tôi thật đáng hổ thẹn

Triết học đưa một yếu tố mới, trung gian vào mối quan hệ giữa ý

kiến bên trong và bên ngoài. Điều này có thể được hình dung như một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.