NƠI TRÁI TIM TRỞ VỀ - Trang 216

Cô run rẩy.

“Cô lạnh đấy. Cô muốn quay vào nhà với họ và chờ mưa ngớt không?”

“Anh có muốn không?” cô nôn nao lẩm bẩm.

Trước sự ngạc nhiên của cô, anh hé môi cười. “Lạy Chúa, cô gái! Sao tôi

lại muốn làm thế? Tôi đang ngồi trong đó tự hỏi làm thế nào để gặp cô rồi
bỗng dưng cô đứng ngay cửa.”

Tiếng cười khẽ vỡ trong cổ cô, đánh tan sự căng thẳng. “Bác Ruby có thể

ném chúng ta ra ngoài mưa lại.”

Anh cười. Lần này không còn hé môi nữa mà cười thực sự. “Bác Ruby

đã bỏ nhiều công để ném chúng ta lại với nhau vì thế chúng ta nên ngồi với
nhau một lát. Đằng đó có một tấm ván.” Anh nắm tay cô, họ đi tới cuối
hiên.

Tim Nellie giải phóng cơn lũ hạnh phúc và nó biểu lộ qua tiếng cười. Cô

ngồi xuống, Sage bước sang vừa ngồi cạnh vừa che cho cô khỏi nước mưa
nhỏ từ mái.

“Anh sẽ ướt mất,” cô cảnh báo.

“Không đâu nếu tôi che áo mưa.” Anh phủ manh áo qua lòng họ và kéo

nó lên vai. Cảm xúc ngồi cạnh cô gái nhỏ nhắn, ngây thơ này không giống
bất cứ cảm giác nào anh từng trải qua. Nellie, Nellie! Anh không thể tin
mình đang ngồi trong bóng tối với cô. Cô quá gần đến mức anh có thể cảm
nhận phần đùi mềm mạicủa cô chạm vào người. Sage cảm thấy cô rùng
mình, và tự động vòng tay ra sau kéo cô tựa sát vào người anh. “Em lạnh à,
Nellie?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.