NƠI TRÁI TIM TRỞ VỀ - Trang 22

“Nellie có đi không?” Victoria ngạc nhiên trước giọng nói dịu dàng của

hắn, và lần đầu tiên nhìn kỹ cô gái kia. Cô ta lắc đầu lia lịa, gò má ửng
hồng. “Còn bao xa?” Không hề có tí nhẹ nhàng khi hắn hỏi Victoria.

“Một tiếng rưỡi nữa,” cô cắn cảu. “Chúng ta sẽ đến nơi lúc mặt trời lặn.”

“Đây là đường Outlaw đầy kẻ cướp phải không?” Đó là một câu hỏi

nhưng hắn không chờ câu trả lời. “Tôi sẽ cưỡi ngựa đi trước một đoạn. Pete
và Clay sẽ đi cùng cô.”

“Tôi không cần họ, ngài Mahaffey. Tôi đã đi trên tuyến đường này cả đời

và tôi tin mọi kẻ ngoài vòng pháp luật ở đây đều biết tôi. Tôi chưa từng
phải lo sợ. Với họ tôi còn thấy an toàn hơn với anh.”

“Tôi không lo cho cô, cô McKenna. Tôi lo cho các em gái tôi.” Ánh mắt

lạnh lùng khó chịu của hắn đảo qua mặt cô trước khi hắn chạm tay vào
vành mũ và dùng gót chân thúc ngựa.

Victoria đánh xe đi tiếp, thần kinh căng như dây đàn. Cơn giận cô dùng

để ngăn dòng nước mắt đang cạn dần, vì vậy cô nhớ lại những từ ngữ trong
bức thư. Chúng luôn luôn khiến cô sôi máu. Ngày 16 tháng 9 tôi sẽ đến để
tiếp nhận quyền sở hữu bất động sản... Tôi cần cô giao nhà trống ngay...

“Sao chị không thích bọn em?” Giọng Dora cắt ngang luồng suy nghĩ

của cô.

“Dora - im nào!” Nellie nạt.

Nước mắt tuôn trào và bắt đầu lăn xuống gò má Victoria. Cô kinh hãi. Ôi

Chúa oi! Con không thể khóc trước mặt những kẻ này. Không thể! Lý trí
không thể ngăn dòng nước mắt, vì thế cô quay mặt đi và lau chúng bằng
ống tay áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.