NƠI TRÁI TIM TRỞ VỀ - Trang 220

Khuôn mặt cô bất động, hy vọng anh sẽ hôn cô, và anh làm vậy thật. Cô

áp lòng bàn tay vào má anh. Ấmáp quá, bộ râu cứng khẽ cọ vào những
ngón tay cô. Hơi thở của họ hòa lẫn một khoảnh khắc trước khi miệng anh
dịu dàng bao phủ miệng cô, như thể anh sợ sẽ làm tổn thương cặp môi mềm
của cô. Anh hôn cô hết lần này đến lần khác, không hề gấp gáp, mà chậm
rãi, từ tốn, khoan thai. Nellie tự nguyện dâng đôi môi và cảm nhận, chứ
không nghe thấy, những tiếng rên của Sage lúc môi anh không chiếm đoạt
môi cô. Cô lướt lay từ má ra sau cổ và kéo anh lại.

Cái chạm của Nellie khiến anh như hoang dại. Cô không biết cô đang

làm gì sao? Cô không biết anh đã phải huy động bao nhiêu nỗ lực để kiềm
chế, để không ngấu nghiến môi cô, để không xâm nhập vào trong, khám
phá và tôn thờ môi cô sao? Anh cho phép mình hưởng thụ một khoảnh khắc
đam mê và hôn cô nồng nàn. Nụ hôn mãnh liệt của anh chỉ khiến Nellie
bạo dạn hơn, cô trượt tay xuống vuốt ve ngực anh.

Anh nhấc đầu lên và buông tay khỏi cô để bỏ áo mưa ra. Anh áp má vào

trán cô, hít đầy lồng ngực luồng không khí ẩm ướt mát lạnh.

“Em nên về nhà,” cô rì rầm, nhưng không di chuyển, và anh ôm cô rồi

hôn nhẹ lên trán. Nellie ngồi bất động, run rẩy, muốn anh ôm cô chặt hơn
nữa.

“Anh ước gì em không phải đi, nhưng anh biết không có cách nào khác.

đứng dậy rồi kéo cô lên. “Anh không biết khi nào anh sẽ quay lại. Bọn anh
còn một tuần nữa trước khi bắt đầu lùa gia súc tới điểm giao dịch.” Anh
đưa tay vuốt tóc cô. Mềm mại quá.

Mượt như tơ. Anh nắm lọn tóc trong tay một lát, rồi thả nó rơi nhẹ xuống

má cô. “Mưa ngớt rồi, nhưng có vũng nước đọng đấy. Anh sẽ bế em để váy
không bị ướt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.