NƠI TRÁI TIM TRỞ VỀ - Trang 239

Một lúc sau, khi rúc vào giường, cô mới nhớ đây là đêm đầu tiên từ khi

nhà Mahaffey tới, cô lên giường mà không kiểm tra để chắc rằng đã đóng
cửa phòng khách. Chỉ mới vài tháng trước, cô còn không biết có họ trên
đời. Và do cuộc gặp tình cờ giữa Mason và anh çùng cha khác mẹ của cô ở
Anh mà giờ họ đang ở đây, dệt cuộc đời họ vào tấm vải cuộc đời cô.
Victoria không thể ghét họ vì họ quá thân thiện, thậm chí có khi cô còn...
quý họ. Đầu cô chao đảo với từ yêu. Lạ thật, cô đau khổ vì đã không nhận
ra mình cô đơn. Vì chưa từng có một gia đình lớn nên cô không biết mình
đã bỏ lỡ điều gì. Liệu cô có còn vui vẻ như trước đây với những buổi tối dài
dằng dặc chỉ có gió xì xào trên mái và tiếng cọt kẹt của ngôi nhà là phá vỡ
sự tĩnh mịch không?

Victoria nằm nghiêng và đăm đăm nhìn vào bóng tối, nghĩ mông lung.

Mason. Mason vuốt tóc khỏi mắt cô; Mason ủ ấm cho cô; Mason nói “Anh
muốn cảm nhân từng phân trên cơ thể yêu kiều của em, em yêu”.

Mason. Mason. Mason. Nước mắt chảy qua hai mí nhắm chặt của cô.

Trong đêm, cô bắt đầu mơ về những màn ân ái nóng bỏng, tuyệt vời.

Mason đang hôn cô. Môi anh ấm nóng đang lần tìm qua miệng, mắt, cổ cô.
Giấc mộng quá thực, đến mức cô có thể cảm thấy tay anh trên bầu ngực
tròn đầy, mơn trớn hai nhũ hoa săn lên cho tới khi một tiếng rên thoát khỏi
bờ môi, và Victoria níu chặt tay anh để ép nó sát vào ngực hơn nữa.

“Mason...” Tên anh trên môi như thể cô đang kiếm tìm anh.

“Hôn anh đi, em yêu. Hãy hôn anh và ôm anh đi.”

“Vâng! Ôi vâng, Mason!” Đôi môi mềm mại của cô háo hức dò tìm bờ

môi thô ráp nhưng đầy đam mê. Cô rút tay khỏi chăn để tìm đường lên cổ
anh. Ở nơi nào đó sâu thẳm bên trong cô đang khuấy động, làm vùng nhạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.