NƠI TRÁI TIM TRỞ VỀ - Trang 292

Doonie và Gopher đang chờ cạnh cỗ xe. Một ngọn lửa nhỏ đang cháy và

một lon nước được đun. Mason xuống ngựa, trao dây cương cho Doonie.

“Có một con ngựa trên đằng dốc kia. Mang nó xuống đây và nó sẽ là của

em.”

Pete trải chăn ra rồi đặt Mason xuống đó ngay khi anh bắt đầu đổ sụp.

Mason tranh đấu để giữ tỉnh táo. Pete ra hiệu cho Doonie đi lấy con ngựa,
còn cậu và Gopher cởi quần áo Mason ra để xem vết thương. Quá nhiều
máu đến nỗi không biết chúng chảy từ đâu cho tới khi Gopher lau sạch máu
bằng chiếc khăn nhúng vào nước nóng. Viên đạn găm xiên qua sườn ra
ngoài.

“Có thể tệ hơn đấy,” Gopher nhận xét. “Lấy bình uýt-ky dưới ghế xe ra

đây.” Mason bắt đầu run bần bật đến mức răng va vào nhau lập cập.
“Nhanh lên, đổ ít rượu vào miệng cậu ta,” Gopher nhanh chóng ra lệnh.

Qua nhiều năm, người đầu bếp già đã điều trị nhiều vết thương do súng

bắn. Lúc đầu ông sợ Mason bị bắn vào bụng, giờ thắc mắc làm thế nào cậu
ta có thể ngồi lên ngựa, chứ đừng nói là cưỡi nó. Pete nâng đầu Mason lên,
ép anh nuốt uýt-ky trong khi Gopher xối rượu lên vết thương trên sườn. Họ
đang bó chặt miếng vải trắng sạch quanh bụng Mason thì Lud và một người
làm công khác phi tới để xem việc gì cản trở

Khi cỗ xe tiếp tục đi, Mason được bọc trong chăn nằm trên chiếc nệm

lông của Gopher trong xe, chỗ quần áo đầy máu của anh đã được cởi bỏ.
Pete không biết anh bất tỉnh hay say rượu. Sau khi Mason uống uýt-ky,
Gopher đã cho anh uống vài thìa mật ong.

“Ta học mẹo đó từ ông McKenna đấy,” Gopher nói. “Ông ấy nói rằng khi

một người mất máu thì anh ta cần thứ gì đó ngọt ngọt. Nhớ nhé, anh bạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.