những dòng điện khác vì ngay sau đó, một tia chớp ngoằn ngoèo lóe sáng
xuyên qua những đám mây và kêu xèo xèo ngay đằng sau lưng nó. Không
khí bị nứt toác ra. Mấy cái ria mép của nó rung lên kêu vo vo.
Và rồi sau đó, dường như là tia chớp đã tạo ra một cánh cửa, một cánh
cửa mở ra. Puck nghe thấy một tiếng kêu mà đã lâu lắm rồi nó không được
nghe, một tiếng chó tru lên, một tiếng kêu cuộn tới xuyên qua bầu không
khí tích đầy điện.
Arrrooooo ! !
Puck lúc lắc đầu.
Arrrooooo ! !
Kìa, tiếng tru đó lại vang lên !
Có phải là tiếng kêu đó không ? Có thật không ? Có chắc là nó không ?
Arrrooooo ! !
Puck biết chỉ có một con chó săn có tiếng kêu giống như thế. Tiếng kêu
đó cuộn tới xuyên qua cánh rừng, rạch ngang qua bầu không khí ẩm ướt
trong mưa, nổi lên bên bờ sông nơi nó đang ngồi, hướng thẳng về phía nó.
Nó vểnh tai lên. Đó chỉ có thể là Ranger mà thôi !
Một sự khẳng định lớn lao chắc chắn và thiêng liêng dâng trào khắp cơ
thể Puck.
Arrrooooo ! !
Tiếng tru lại vang lên. Nó lại vểnh tai lên để xác định rõ hơn tiếng tru đã
vọng đến đây từ hướng nào.
Arrrooooo ! !
Đúng như nó vẫn thường nghĩ, tiếng tru đó đến từ phía bờ bên kia của
con sông. Puck nghĩ là không xa đây lắm. Nếu như nó sang được bờ bên kia
thì nó biết là nó sẽ tìm thấy họ. Nó sẽ đưa họ ra khỏi gã đàn ông có đôi bàn
tay gớm ghiếc, Gar Face. Bằng cách nào ? Nó chưa tìm ra cách nào. Chỉ là
vì nó đã hứa. Nó lại vểnh tai lên. Puck đứng thẳng trên hai chân sau, giống
như một con thỏ, và chờ đợi.
Con sông cuồn cuộn chảy ngang qua, lúc này tiếng nước chảy ùng ục
vang lớn hơn vì dòng nước đã dâng cao. Puck đi vòng quanh rồi dừng lại