NỤ HÔN CÙNG CƯỚP BIỂN - Trang 13

với ý định lục lọi túi hắn cho đến khi tìm thấy chúng, và rồi sẽ cho hắn
thêm vài phát như lúc nãy. Nhưng hắn đã biến mất.

“Khốn khiếp thật.”

Hắn đi đâu rồi chứ? Tôi điên cuồng tìm kiếm xung quanh trước khi

quay lại đập mạnh cửa một lần nữa, mong chờ ai đó trong nhà có thể chú ý
đến. Tôi thở dài, vô ích thôi, chỗ này quá tách biệt với các chỗ khác của lâu
đài. Đúng rồi! Đám lính canh! Tôi liền chạy nhanh về phía ban công, tìm
kiếm màu áo đỏ bình thường vẫn hay đứng ở cổng. Quái lạ, chẳng có ai ở
đó cả!

Phải chăng hắn đã giết chết bọn họ, tôi nghĩ rồi sợ hãi đi vào bên trong.

Tôi không thể tin, tôi đã từng nghĩ hải tặc không xấu xa như mọi người vẫn
nói; mình ngu thật ngu, quá quá quá ngu mà. Tôi đang… –

“AHHHHHHHHHH”

Một cánh tay rắn chắc vòng qua thắt chặt eo tôi, một bàn tay khác bịt

miệng tôi lại ngăn không cho tiếng hét thoát ra. “Cô nên ngoan ngoãn biết
điều hơn là cố gắng đánh nhau với một tên cướp biển đấy, người đẹp. Cô
chỉ đang phí thời gian thôi.”

Giọng hắn tràn ngập độc ác, tôi bây giờ đã thực sự khiếp sợ. Hắn quay

người tôi lại, đẩy lùi tôi về phía sau cho đến khi tôi bị kẹp cứng giữa bức
tường kính và ngực hắn. Một thứ gì đó lạnh và sắc dí sát vào cổ họng, tôi
nuốt nước bọt, ngước lên nhìn mặt hắn.

Đôi mắt của Chúa như bừng sáng trên vùng khuất gương mặt hắn, tôi

không biết làm thế nào mà mình lại không hề để ý thấy chúng nãy giờ,
nhưng giờ thì tôi đã hiểu tại sao vì sao hắn lại luôn che chúng đi. Con mắt
bên trái sáng màu xám trắng rực rỡ, gần như màu bạc trong khi con mắt
bên phải lại như tỏa ra quầng sáng của Thiên Thần, một màu vàng sáng
ngời… Chiếc mũi cao và thẳng, xương gò má góc cạnh, sắc nhọn đến nỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.