NỤ HÔN CUỐI CÙNG - Trang 120

BÀI HỌC PHẪU THUẬT

Giảng đường Đại học Y Nessfield, London, luôn trở thành “sự kiện” vào

buổi dạy cuối của giáo sư Finlay, nhà phẫu thuật lừng danh.

Trong dịp này, thay vì quan sát từng nội tạng riêng lẻ, tại giảng đường là

nguyên một xác người còn nguyên vẹn, mới toanh. Giáo sư sẽ chỉ cho sinh
viên từng bộ phận, vừa giảng bài vừa khéo léo phẫu thuật tách ra từng phần.

Cũng nhân dịp này, một số quan chức, nhà báo cũng được mời tới. Còn

cánh sinh viên thì khỏi nói, họ kéo đến chật ních giảng đường, đôi khi còn
bày những trò tinh nghịch nho nhỏ… Nhiều người ôm bó hoa đến tặng giáo
sư nhân dịp trọng đại này.

Tiếng chuông vang lên. Albert, người phụ tá giáo sư Finlay bước vào, đẩy

chiếc giường bên trên là tấm vải trắng phủ xác chết. Bỗng có tiếng chim kêu
lớn và tiếng vỗ cánh phành phạch: ai đó trong giảng đường vừa thả một con
kên kên. Con chim vụng về bay một vòng quanh giảng đường rồi đậu trên xà
nhà, vươn cổ nhìn xác chết. Sinh viên ồn ào như vỡ chợ.

Giáo sư Finlay mỉm cười, rút khăn tay lau trán, tiến lại gần giường, đưa cả

hai tay lên. Giảng đường bỗng im phăng phắc trong lúc Albert nhấc tấm vải
trắng…

Xác chết ốm nhách chỉ có xương và da, và đặc biệt trên khuôn mặt dường

như vẫn đọng lại một nụ cười rùng rợn, phô cả hai hàm răng trắng bóng.

Bỗng hàm dưới xác chết duỗi ra và hàm răng trắng bóng đưa khỏi chiếc

miệng há hốc làm như bị một lò-xo nào đó từ phía trong đẩy ra. Trong số
khán giả có tiếng thét lên sợ hãi. Nhiều người đưa bàn tay che mặt. Rồi hàm
dưới lại trở về vị trí cũ giống như chiếc kềm khổng lồ tự động khép lại.

Trong một lát, không khí kinh hoàng bao trùm giảng đường. Một người bị

ngất xỉu, một cô gái phát cười ré như điên… Finlay, thoáng bối rối, quay lại
nhìn xác chết, ra dấu cho Albert phủ mặt tử thi và nhanh chóng lấy lại bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.