NỤ HÔN CUỐI CÙNG - Trang 24

— Vậy đâu liên quan tới cha tôi?
— Burgess Pullman, cha cậu, là một phóng viên điều tra cừ. Và hãy nhớ

lại, chúng tôi là bạn. Chúng tôi cùng đi ăn tối, cùng uống bia. Tôi tin ổng.
Và ổng khám phá tôi đã “thó” tiền, tìm ra cả nơi tôi giấu. Cha cậu liền làm
hai điều: Nẫng gần hết; xong trở ngược chứng cứ cung cấp cho cấp trên của
tôi, kể cả băng ghi âm cuộc nói chuyện giữa hai chúng tôi, khiến tôi bị bắt,
ra toà. Tôi lãnh án 35 năm tù giam, vừa được thả cách nay sáu tháng, sau khi
ngồi nhà đá hơn 30 năm.

Tôi đứng chết trân, buồn bã, bối rối, kinh hoảng bởi hành động của cha tôi

mà tôi không thể ngờ. Tôi hỏi:

— Làm sao ông biết tôi ở đây?
— Những mối quan hệ với cảnh sát vẫn còn sau khi tôi vô tù. Tôi được

biết Pullman đã chuyển sang London. Tôi được biết ổng đã cưới vợ và có
một đứa con trai. Tôi được biết ổng đã qua đời.

— Cha tôi là người duy nhất phản lại ông, ổng chết đã lâu. Tại sao ông

theo đuổi tôi?

— Ba mươi năm bị giam giữ, thời gian đẹp nhất đời người đã trôi qua. Bộ

tôi điên hay sao mà không đòi lại món nợ?

Xe buýt trờ tới. Lúc Soubliere bước lên xe, tôi hỏi thêm:

— Khi nào?
— Khi cậu ít để ý nhất.
Xe chưa kịp khuất thì thêm một xe buýt nữa ghé vô trạm. Xe này trống

trơn. Tôi vội bước lên xe, móc ra một xấp tiền đưa tài xế, nói ông ta chạy
theo xe phía trước. Tôi muốn biết tay cảnh sát nghỉ việc hiện đang cư ngụ tại
đâu. Việc này thế nào chẳng có ích đối với tôi.

Vậy ra đâu phải tôi không có tiền. Tiền của cha tôi kiếm được, dù có hợp

pháp hay không. Lẽ ra tôi có thể vô một trường đại học tốt, thay vì phải sớm
ra đời kiếm sống…

Xe buýt phía trước vừa dừng tại một trạm và Soubliere bước xuống. Tôi

cũng kêu tài xế ngừng, xuống xe, đi sau Soubliere một khoảng cách an toàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.