NỤ HÔN CUỐI CÙNG - Trang 26

Giữa sáng hôm sau tôi gọi điện tới tiệm làm đầu của Suzi. Chúng tôi

không hẹn gặp nhau bữa nay nên giọng Suzi có vẻ ngạc nhiên:

— Có chuyện gì vậy?

— Anh cần gặp em gấp.
— Mẹ anh phải không?
— Không. Anh phải nói chuyện với em. Đi ăn trưa với anh. Anh sẽ ghé

tiệm đón em vào quãng 12 giờ.

Khi tôi tới, Suzi đã chờ sẵn. Thật bất thường vì tôi luôn phải đợi nàng, có

khi hàng giờ đồng hồ. Trên đường tới nhà hàng, nàng bảo:

— Trông anh ghê ghê. Chắc có chuyện gì?
Tôi chờ ngồi xuống ghế, gọi xong ly rượu, mới lên tiếng:

— Tối khi hôm anh tới Earl Court, theo dõi kẻ doạ giết anh. Anh thấy em

đi taxi tới đó. Em vào nhà của ông ta. Suzi, em là đồng bọn của Christophe
Soubliere phải không?

Suzi nghiêm mặt, cố tự chủ:
— Đúng vậy.

— Tại sao em lại đến với ông ta? Anh sắp bị giết!
— Chỉ là doạ thôi. Để anh tỉnh ra. Tim, anh chịu khó nghe và cố hiểu.

Soubliere là người Pháp-Canada nhưng chưa hề là cảnh sát hồi nào. Ổng là
thợ sửa ống nước.

Tôi bật cười. Sau ly rượu thứ hai, tôi ít giữ lời ăn tiếng nói hơn:

— Ông ta ở nhà anh chiều qua. Có thể ổng đang lởn vởn quanh đây, quan

sát chúng ta.

Suzi tỏ vẻ không mấy thoải mái:
— Em dựng chuyện đấy, từ những gì em biết chút xíu về cha của anh.

Chris ở London từ nhiều năm rồi. Em kêu ổng mỗi khi ống nước trong tiệm
bị trục trặc…

— Tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.