NỤ HÔN CUỐI CÙNG - Trang 42

Reymond? Còn hai thi sĩ người Anh nữa cùng đi với Reymond thì sao? Giáo
sư Goswami đã bị giết chết như thế nào?

Máy bay đã hạ cánh. Anh ra khỏi sân bay. Thời tiết New Delhi lạnh giá,

trời lất phất mưa. Anh vẫy taxi:

— Đến Đội Cảnh sát Hình sự.
Đội trưởng Brian Quayne, đã được sếp của Ghote báo trước, vui vẻ tiếp

anh. Ông cũng vui vẻ kể tóm tắt vụ án:

— Như vầy. Có buổi tiếp 3 thi sĩ người Anh tại nhà Giáo sư Goswami. Họ

chỉ uống nước cam vắt, ăn thức ăn nhẹ. Rồi mỗi người khách được tặng,
đúng ra bị nhét vô tận tay, một cuốn thơ của bà Namita Rai nào đó, tựa đề
“Những bước đi âm thầm”. Nhưng bà ta chỉ gởi sách tặng mà không tới dự
buổi tiếp tân. Các du khách, dĩ nhiên chẳng ai muốn đọc thơ khi tới Ấn Độ
tham quan. Vậy là mỗi người đều tìm cách bỏ lại cuốn sách được gọi là thơ
ấy cho qua chuyện. Một người “bỏ quên” trên trường kỷ; một nhét đại vô giá
sách nhỏ ở phòng khách; còn một để ở tủ chén dĩa.

Nhưng, người phục vụ mẫn cán nhanh chóng tìm ra đủ cả ba quyển sách.

Anh ta cho rằng họ vô ý để quên sách; sách lại có chữ tác giả ký tặng từng
người nên ai nấy đều được trao lại tận tay và đành phải cầm món quà tặng
bất đắc dĩ ấy về khách sạn.

Đêm hôm ấy, Giáo sư Goswami bị giết chết tại nhà. Người ta thấy một tập

thơ “Những bước đi âm thầm” trên giá sách. Tập thơ có chữ ký của tác giả
ghi tặng ông Reymond. Người phục vụ khai đã đưa tận tay sách cho ba ông
khách bỏ quên. Nên mọi nghi vấn đổ dồn vào ông ta là thủ phạm: Ông ta đã
trở lại nhà Giáo sư Goswami gây án.

*

* *

Ghote gặp hai nhà thơ cùng đi với Reymond trong chuyến thăm Ấn Độ.

Cả hai đều cho rằng thơ của bà Rai chán phèo, thơ chẳng ra thơ mà đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.