NỤ HÔN CUỐI CÙNG - Trang 81

Trung uý cảnh sát Coltrane xuống xe, gặp người phụ tá đang lăng xăng

giữa đám người mặc đồng phục lui tới trước ngôi biệt thự:

— Crosby, anh thu thập được gì chưa?

— Tôi đang cố, tất cả mọi người ai cũng muốn nói với tôi!
— Nghề thì phải vậy thôi.
— Sự việc đang rõ dần. Trước hết, anh chàng ở đàng kia, người mặc quần

gin và áo ngủ, là người đã báo cho chúng ta. Nhân chứng này là Charles bị
một người đàn ông la hét inh ỏi dựng đầu dậy. Gã la hét có vẻ hơi man man,
tay đầy máu, chỉ vào căn nhà nằm ở cuối đường. Nhân chứng không lại gần
gã man man, mà đến thẳng căn nhà và phát hiện hai xác chết. Chuyện nghe
dễ hiểu không, thưa sếp?

— Tốt, Crosby. Nói tiếp về hai xác chết!
— Chỉ có một thôi, sếp. Nhân chứng tưởng đâu cả hai đều đã chết… Cuối

cùng… ít ra là đến giờ này, người phụ nữ vẫn còn hấp hối, đã được chở gấp
vô bệnh viện.

Trung uý Coltrane theo người phụ tá đi dọc một lối đi nhỏ hai bên trồng

đầy hoa. Trong hành lang, các chuyên gia nhận dạng tư pháp đang bu quanh
xác chết – một người đàn ông mang giày vải, mặt úp xuống đất. Cạnh đó là
chiếc va-li nhỏ. Vũng máu lớn bị thấm vào chiếc thảm có lông dày. Cách
xác chết khoảng một mét, là hình người nằm vẽ bằng phấn trên nền gạch
bông. Ở đây cũng có máu.

Gần như nằm giữa hình tam giác với ba đỉnh là xác chết, hình người và

va-li, là một con dao bếp lớn.

— Thưa sếp, tôi đã ghi lại hình người phụ nữ nằm trước khi chở bà ta tới

bệnh viện. Về tên sát nhân, người ta đã bắt được gã cách đây khoảng 100
mét. Gã cứ la hét: “Nhà tôi! Nhà của tôi!”. Ngoài ra, gã không biết nói gì
hơn. Gã đang bị nhốt trong xe ở ngoài kia. Kiểu cổ điển, tôi có cảm tưởng
vậy: Chồng, vợ, người tình…

— Như vầy phải không: Kẻ chết nằm đây là người tình, còn gã bị nhốt

trong xe là ông chồng. Ông ta trở về hơi sớm hơn bình thường, tay xách va-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.