NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 153

Chuông cửa ngân nga. Rhyme nhìn màn hình máy quay. Anh trai của

Archer, Randy. Rhyme thoáng thấy hụt hẫng vì cô ta chuẩn bị ra về. Thom
ra mở cửa.

Cô ta nói, “Một câu nữa nhé.”
“Được thôi.”
“Anh tìm được thứ gì ở đầu vĩnh hằng và ở cuối không gian và thời

gian?”

“Vật chất.”
“Không phải.”
“Lỗ đen.”
“Không.”
“Lỗ giun.”
“Anh đang đoán bừa. Anh có biết lỗ giun là cái gì không thế?” Cô ta hỏi.
Anh biết chứ. Nhưng anh cũng không thật sự nghĩ đó là câu trả lời.
Đơn giản…
“Bỏ cuộc à?”
“Không. Tôi sẽ tiếp tục giải câu đố này.”
Thom xuất hiện một giây sau cùng anh trai của Archer. Họ trò chuyện vài

phút, cuộc trò chuyện lịch sự nhưng vô nghĩa. Rồi nhanh chóng chào tạm
biệt và hai anh em đi về phía khung cửa vòm của phòng khách. Đi được nửa
đường thì Archer dừng lại. Cô ta lăn bánh xe quay lại. “Tôi đang tò mò về
một chuyện, Lincoln.”

“Gì thế?”
“Baxter. Anh ta có một ngôi nhà lớn hay một căn hộ?”
Câu hỏi này để làm gì nhỉ? Anh nghĩ về vụ án. “Tôi đoán là anh ta có nhà.

Trong bảng kê tài sản, căn nhà của anh ta trị giá khoảng ba triệu đô? Sao cô
lại hỏi thế?”

“Chỉ đang băn khoăn không biết vì sao anh ta lại cần một cái kho trong

thành phố Long Island – nơi tìm thấy khẩu súng. Cứ nghĩ anh ta có thể cất
đồ đạc trong nhà của mình chứ. Hay ít nhất cũng là một cái kho gần nhà anh
ta hơn. Đấy, chỉ đang nghĩ thế. Giờ thì chào buổi tối nhé.”

“Chào,” anh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.