NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 183

CHƯƠNG 18

“Có quá nhiều người trong cái thành phố này,” Ron Pulaski nói. Rồi có vẻ

hối hận đã bình luận như vậy khi tên tội phạm mà họ đang truy lùng đang
giúp giải quyết vấn đề dân số theo cách điên rồ của riêng hắn.

Thật ra viên sĩ quan trẻ chỉ đang than phiền vì có quá nhiều người sang

đường mà không tuân theo hiệu lệnh của đèn giao thông, còn những cái đèn
giao thông đó cũng không đứng về phía anh ta và Amelia Sachs.

Tuy vậy, cô thì không quá để ý đến cả hai hạn chế đó. Đúng là xe cộ đang

di chuyển chậm chạp nhưng họ cũng vẫn tiến bước đều đặn từ 1PP tới ngã
tư mà xe tắc-xi đã thả nghi phạm 40 xuống vào buổi tối hắn ta giết Todd
Williams với dụng cụ thô sơ nhưng hiệu quả của mình. Sachs còn đang mải
thực hiện một hành động mà cô gọi là huých không chạm – đưa xe lại gần
những kẻ đang chắn đường với một chút vừa đủ sự xao nhãng để làm họ
cảm thấy giật mình, và đứng tránh ra chỗ khác.

Cuối cùng họ cũng thoát khỏi khu vực trung tâm thành phố còn được biết

đến với tên gọi Năm Điểm Nóng hồi thế kỷ thứ 18, những dặm vuông nguy
hiểm nhất ở nước Mỹ (dù vậy bây giờ thì sạch sẽ hơn nhiều rồi, có vài người
vẫn hằn học nói, hồi xưa khu vực dân cư bao quanh Tòa Thị Chính này là
nơi cư trú của toàn tội phạm).

Mười phút sau, họ thấy chiếc xe tắc-xi dù ở Lower East Side, một phần

của khu vực này đã trở thành nơi ở của dân hippie và các nghệ sĩ. Ở đây thì
không. Nơi đây các tòa nhà thương mại đổ nát thống trị, cùng vài bãi đỗ xe
vắng vẻ.

Khi nói chuyện qua điện thoại để sắp xếp gặp nhau, người lái xe đã nói,

“Cô sẽ nhìn thấy tôi, xe Ford trắng, vẫn còn nước rỏ tong tong. Vừa rửa xe.”
Không rõ người vùng nào với âm điệu lạ hoắc.

Sachs đưa chiếc Torino vào một chỗ đỗ xe, tránh đống rác thải chồng chất

ở góc cua, và họ bước ra ngoài. Người lái xe lùn, ngăm đen, mặc quần jean

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.