NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 217

Reilly cân nhắc. Họ vừa nhìn thấy một vụ giao dịch thuốc bất hợp pháp.

Họ có thể bắt hai gã về. Nhưng có thể gô cổ riêng gã Da Trắng, ở bên ngoài,
và để Alpo trong cuộc chơi sẽ hợp lý hơn. Ít nhất họ sẽ bắt được một đứa dù
không thể quay về khu 73 với gã khốn trong băng Cộng hòa Dominica bị
còng tay. Thằng nhóc này cũng có thể có tin mật về gã trong băng Dominica.
Họ có thể vắt kiệt thông tin từ thằng nhóc run rẩy này cho tới khi hắn khai
tuốt tuồn tuột.

Hoặc cứ cho qua vụ này – rõ ràng là vụ giao dịch cũng không lớn lắm.

Thằng nhóc tóc vàng có thể ra về và họ hy vọng Bé Bự sẽ xuất hiện.

Tác chiến: “Chúng vẫn ở đó, cứ ngồi thế à?”
“Đúng thế.”
“Chúng ta vào chứ?”
“Không, không muốn chặt đứt liên hệ của Alpo với ông bạn trong băng

Cộng hòa Dominica của ta. Có thể sẽ bắt gã kia nếu hắn ra về. Cho tới đó cứ
đợi đã.”

“Gã trong băng Cộng hòa Dominica muộn năm mươi phút rồi đấy.”
Reilly ra quyết định.
“Được rồi, tôi sẽ nói cho anh biết chúng ta phải làm gì. Nhưng hãy trả lời

câu này: Anh đã gọi món bánh kẹp cho tôi chưa?”

Lincoln Rhyme nói: “Chúng ta biết là hắn sẽ tiếp tục tấn công một người

nào đó. Tôi muốn gửi thông báo cho mọi phân khu và sở cảnh sát NYPD.
Mọi tai nạn liên quan đến sản phẩm, có vẻ như là tai nạn, tôi đều muốn nhận
được thông tin. Tức thì. Ngay lập tức. Ngay khi có thể. Thích nói thế nào thì
nói.”

Mel Cooper nói sẽ lo chuyện đó và rút điện thoại ra theo cái cách hay rút

khẩu súng lục mà anh ta đeo một cách khá kỳ quặc trên hông.

Sachs nhận được tin nhắn và liếc nhìn điện thoại. “Công ty thiết bị Điều

khiển thông minh. Họ muốn nói chuyện.”

“Hoặc,” Archer nói, “tự mình cho chúng ta thấy thái độ bất hợp tác của

họ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.