NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 243

CHƯƠNG 25

Cuộc cãi vã căng thẳng đầu tiên của họ.
Về điều gì đó nhỏ nhặt. Nhưng khía cạnh thiết yếu trong pháp y đó là thứ

gì đó nhỏ nhặt cũng có thể tạo nên sự khác biệt khiến cho một kẻ sát nhân có
thể tiếp tục giết người hay phải dừng tay vĩnh viễn.

Đó là kho dữ liệu của anh mà,” Juliette Archer nói với Rhyme. “Anh đã

tổng hợp chúng.” Có phần nhượng bộ. Nhưng rồi cô ta nói thêm, “Tất nhiên,
nó đã được xây dựng cách đây khá lâu rồi nhỉ?”

Họ đang ở trong phòng khách. Mel Cooper là người duy nhất hiện diện.

Pulaski đã về nhà, Sachs cũng vậy, với mẹ.

Cooper đang cầm một cái bút dạ, khuôn mặt bình tĩnh bất biến nhìn từ

Rhyme sang Archer, chờ kết luận được đưa ra như chờ một con ong đáp
xuống nhụy hoa. Cho đến giờ, nó vẫn đang vẫy cánh chập chờn.

Rhyme đáp lại, “Sự chuyển dịch địa chất theo kinh nghiệm của tôi thì

diễn ra khá chậm đấy. Trên thực tế là phải mất hàng triệu năm.” Một lời
công kích nhẹ nhàng nhưng chua cay với luận điệu của cô ta.

Vấn đề đơn giản thôi, liên quan tới mùn – đất đã phân hủy – mà Sachs tìm

thấy ở hiện trường gây án lúc trước. Kết cấu của mùn, theo Rhyme, cho thấy
nó bắt nguồn từ Queens, và, vì số lượng lớn phân bón và thuốc diệt cỏ (anh
cũng không đếm xỉa đến bom và chất độc), nó phải là một chỗ mà việc có
bãi cỏ lớn là thiết yếu, như một câu lạc bộ thể thao ngoài trời, khu nghỉ
dưỡng, biệt thự, sân golf.

Archer thì nghĩ Queens quá giới hạn, dù dữ liệu đất đai của Rhyme, đúng

vậy, anh đã tổng hợp nó từ nhiều năm trước, khi còn ở NYPD, cho thấy dấu
vết mà Sachs tìm được đến từ khu vực phía đông của Queens, nơi tiếp giáp
với hạt Nassau.

Cô ta trình bày lập luận của mình: “Tôi công nhận là chất đất có thể bắt

nguồn từ Queens. Nhưng ở đó có bao nhiêu công ty làm vườn và thiết kế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.