NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 385

Trên mặt đất, lão co giật, mắt vô hồn. Rút búa ra – không hề dễ dàng – và

lặp lại hành động đó. Hết lần này đến lần khác.

Cơn co giật chấm dứt.
Mình nhìn ra đường. Không có người đi bộ. Có vài cái xe ô tô nhưng

mình đã ẩn sâu trong bóng tối.

Mình kéo lão Edwin tội nghiệp tới một thùng hàng trên cửa dỡ hàng bị bỏ

hoang trong nhà kho hoang phế và mở cánh cửa gỗ dán méo mó ra. Vật vã
tống lão vào trong. Rồi khom người xuống và lấy điện thoại của lão. Nó có
mật khẩu bảo vệ nhưng điều đó không quan trọng. Mình nhận ra nó từ tối
qua. Lúc ấy Alicia và mình đang làm tình trên ghế, cạnh bể cá. Mình ngước
lên nhìn màn hình an ninh và thấy lão Edwin, về nhà trong tình trạng say
mèm, như hầu hết các buổi tối, đang đứng ngoài cửa, ghi âm bọn mình.
Không nói với cô ta, không nói gì hết. Cô ta sẽ thấy bực bội, một người phụ
nữ hiếm khi thấy bình yên.

Nhưng mình biết mình phải đập vỡ sọ lão Edwin vì những gì lão đã làm.

Chỉ cần biết thế. Chẳng có bằng chứng nào có thể dùng để lần ra mình. Chỉ
vì hành động ấy – ghi âm bọn mình – thật tàn nhẫn. Hành động của một kẻ
Mua Sắm.

Và lý do đó là đủ để lão chết. Ước gì lão đã phải trải qua nhiều đau đớn

hơn nhưng người ta đâu thể có tất cả.

Đập vỡ cả điện thoại của lão – dòng điện thoại này không dễ rút pin ra –

và rồi lát nữa mình sẽ vứt nó đi sau.

Mình để ý thấy gần đó có vài con chuột tò mò. Tò mò nhưng mũi khịt

khịt. Mình nhận ra đó là một cách hay ho để tống khứ bằng chứng, lũ chuột
cống đói khát, ăn sạch mọi chứng cứ từ cái xác.

Bước ra vỉa hè, mình hít vào thật sâu. Không khí ở khu vực này của thành

phố có hơi đậm đà với nhiều mùi khác nhau. Nhưng tiếp thêm sinh lực cho
mình.

Một ngày đẹp trời…
Và sẽ sớm đẹp hơn nữa. Đến lúc tiến hành sự kiện chính rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.