NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 398

CHƯƠNG 44

Ngồi trên thềm cửa, mặc áo liền quần và đội mũ, mình lại quay lại làm

công nhân, đang nghỉ giải lao. Tay cầm báo và cà phê, nấn ná thêm chút
trước khi quay lại làm việc.

Và liếc nhìn qua cửa sổ tầng hầm của nhà bà Rose Sachs trong khu

Brooklyn bình dị. À, bà ta đây rồi, đang bước vào trong tầm mắt.

Kế hoạch của mình đã tiến triển tốt đẹp. Hôm trước, khi đang quan sát

nhà của Đỏ chỉ cách đây sáu khu phố, mình đã phát hiện một người phụ nữ
lớn tuổi bước ra khỏi cửa nhà ả cảnh sát và khóa chặt cửa lại. Nhiều nét
tương đồng rõ rệt. Cô hoặc mẹ. Nên mình đã theo chân bà ta tới đây. Chỉ cần
Google một chút… là mối quan hệ trở nên rõ ràng.

Chào, mẹ…
Đỡ cần phải bị ngăn chặn và cũng cần được dạy cho một bài học. Giết

người phụ nữ này sẽ giải quyết êm thấm hai điều đó.

Rose, một cái tên mới dễ thương làm sao.
Chẳng mấy nữa sẽ trở thành một bông hoa khô tàn, héo úa.
Mình muốn sử dụng lại mánh lới đáng tin cậy của mình là chiếm quyền

kiểm soát bộ điều khiển, tuy vậy hôm trước, mình đã quét sóng tỉ mỉ nhưng
không tìm được một cái mạch điện được tích hợp nào đang năn nỉ được hoà
mạng hoặc đang bắn dữ liệu lên trời. Nhưng, như mình học được từ nghề
mộc, thỉnh thoảng người ta phải ứng biến. Thiếu hụt gỗ hồng sắc Brazil?
Thế thì đổi sang Ấn Độ. Không đậm màu bằng. Không có màu tím tươi đẹp.
Cắt khác đi. Đánh bóng khác đi. Phải tùy cơ ứng biến thôi.

Và thỉnh thoảng thì xe đẩy, tủ đồ, chiếc giường phủ vải bông kẻ chào đời

còn đẹp hơn mình dự tính.

Nên hãy xem xem sự ứng biến của mình lần này có ra gì không. Khá đơn

giản thôi. Mình đã phá một mạch điện từ bộ mở cửa gara để ngắt đèn trong
phòng khách của bà Rose. Cách đây vài phút, mình đã ấn nút mở trên điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.