NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 68

“Có khi là từ việc đánh ráp, anh nghĩ sao?” cô ngẫm nghĩ. “Không phải

cưa?”

“Tôi không chắc. Cũng hợp lý.”
Cô gõ ngón tay vào móng cái. Hai lần. Cả người cô căng lên. “Kết quả

phân tích từ Queens không cho chúng ta biết loại gỗ. Chúng ta cần tìm ra
nó.”

“Tôi sẽ gửi yêu cầu.” Dùng một tay xoa trán, tay còn lại Pulaski lại rê

chuột lật giở kết quả phân tích. “Có vẻ như búa và bom là chưa đủ. Gã này
còn muốn đầu độc người ta nữa? Có dấu vết của organochlorine và axit
benzoic. Độc tố. Đặc trưng của thuốc trừ sâu nhưng cũng được dùng trong
các vụ án giết người. Và có cả các chất hóa học…” Anh ta nghiên cứu kho
dữ liệu. “… có vẻ giống như véc-ni.”

“Mùn cưa và véc-ni. Hắn là một thợ mộc, công nhân xây dựng? Hoặc là

một kẻ cất quả bom vào các thùng gỗ hay giấu sau các bức tường lát ván.”

Nhưng vì không có báo cáo nào về các thiết bị kích nổ tự chế trong vùng,

dù được đặt trong thùng gỗ hay bất kỳ chỗ nào khác, Sachs đánh giá đây là
một khả năng ít có thể xảy ra.

“Tôi muốn biết nhà sản xuất,” Sachs nói. “Véc-ni. Cả loại mùn cưa nữa.”
Pulaski không nói gì.
Cô liếc nhìn anh ta và thấy anh ta đang nhìn điện thoại. Tin nhắn.
“Ron?”
Anh ta giật mình và giấu điện thoại đi. Gần đây anh ta rất hay phân tâm.

Cô tự hỏi liệu có phải có người thân trong gia đình bị ốm không.

“Mọi chuyện ổn cả chứ?”
“Chắc chắn rồi. Ổn cả.”
Cô nhắc lại, “Tôi muốn tên nhà sản xuất.”
“Của cái… à, véc-ni.”
“Của véc-ni. Và loại gỗ. Và nhãn hàng mỹ phẩm nữa.”
“Tôi sẽ xử lý.” Anh ta gửi một yêu cầu khác tới phòng điều tra tội phạm.
Họ chuyển sang bộ bằng chứng thứ hai – có thể đến từ nghi phạm hoặc

không. Đội Thu Thập Bằng Chứng đã thu thập toàn bộ thùng rác nơi họ tìm
được đống vật dụng Starbucks với lý luận là rác thải từ chuỗi cà phê có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.