NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 86

Rồi thở ra thật dài.
“Thom! Thom! Tôi đang gọi anh đấy! Anh ở chỗ quái nào rồi?”
“Cách anh khoảng hai mét, Lincoln. Và không, gần đây tôi chưa bị điếc

đâu. Anh đang lịch sự đòi hỏi điều gì vậy?”

“Đưa cô ta quay vào đây.”
“Ai?”
“Người phụ nữ vừa ở đây. Mười giây trước. Tôi còn nói về ai được nữa?

Tôi muốn cô ta quay lại. Ngay.”

Ron Pulaski trên một vỉa hè xi măng đã tan nát thành các hình tam giác gồ

lên như các ngọn núi của tảng băng trôi. Hàng rào dây thép mà anh đứng
cạnh có lưỡi gai ở trên cùng và được vẽ lên, các hình vẽ và biểu tượng trở
nên xấu xí hơn vì bề mặt phun sơn là mắt lưới. Ai lại làm xấu cả hàng rào
dây thép nhỉ? Anh tự hỏi. Có thể là những bức tường gạch và các trụ xi
măng đẹp đẽ đã bị xí phần hết rồi.

Nghe tin nhắn thoại của mình.
Amelia Sachs muốn anh. Anh đã chuồn khỏi phòng tác chiến của họ ở

1PP, tin rằng cô sẽ theo dấu manh mối White Castle rồi quay lại Manhattan
sau vài giờ nữa. Nhưng rõ ràng là cô đã tìm được thứ gì đó giúp vụ án tiến
triển. Anh nghe lại tin nhắn. Quyết định là cô không cần đến anh ngay lập
tức. Cũng không có gì khẩn cấp hết. Cô muốn anh giúp lùng sục một khu
vực nơi người ta đã thấy nghi phạm 40 cách đây vài ngày và thường xuyên
có mặt tại đó. Có thể hắn sống ở đó mà cũng có thể chỉ đến đó mua đồ.

Pulaski không muốn nói chuyện với cô. Anh nhắn tin. Nói dối dễ dàng

hơn khi ngón tay, chứ không phải giọng nói, truyền tin. Anh nhắn sẽ đến đó
ngay khi có thể. Anh đang tạm rời văn phòng trong chốc lát.

Không gì hơn.
Dù vậy, khi nghĩ đến tin nhắn của anh, nó đâu hẳn là nói dối. Anh không

có mặt ở văn phòng và ngay khi làm xong việc của mình, anh sẽ đến lùng
sục cùng cô. Tuy vậy, khi anh đang đi đường, tuần tra, suy nghĩ của anh là:
Không khai báo cũng là lừa dối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.