NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 94

gắng dùng các đầu ngón tay (phần trên của đầu ngón tay không để lại dấu
vân tay, mình hiểu rõ điều đó mà) hoặc dìm giấy ăn vào nước có ga hoặc cà
phê, khiến chúng nhão nhoét ra.

Nhưng lúc đó mình đã không kịp nghĩ ngợi gì.
Nói đến tay: Lòng bàn tay mình giờ đang ướt đẫm mồ hôi, các ngón tay –

các ngón tay siêu dài của mình – đang run run. Mình tức điên với chính bản
thân, nhưng chủ yếu là điên lên với cô ta. Đỏ… Cướp mất White Castle của
mình, khiến mình phải kết thúc quá nhanh với Alicia.

Hiện giờ, quan sát cô ta từ xa, mình thấy cô ta uyển chuyển đi trên đường.

Ra ra vào vào các cửa tiệm. Mình biết cô ta đang làm gì: hỏi một người phục
vụ ở White Castle hoặc toàn bộ mấy người phục vụ lẫn khách hàng. Này,
anh có thấy gã đậu que này không? Con bọ ngựa? John Dài, Slim Jim? À,
chắc chắn rồi. Trông buồn cười lắm. Khó mà bỏ qua.

Giờ thì, tin mừng là cô ta sẽ không tìm được cửa tiệm ưa thích nơi mình

thường tới trước hoặc sau khi ăn bánh kẹp, không phải ở trên phố này, mà
cũng chẳng ở gần. Nó nằm cách nơi đây một trạm tàu điện ngầm. Tuy nhiên,
cô ta vẫn có thể khám phá ra các mối liên hệ khác.

Phải xử lý vụ này thôi.
Mọi chuyện tốt lành trong đầu mình giờ đều bị gạt sang một bên: cuối

ngày hôm nay tới thăm em trai, chơi với Alicia tối nay, là cái chết tiếp theo
trong danh sách của mình.

Kế hoạch đã thay đổi.
Cả may mắn của cô nữa, Đỏ. Chuẩn bị sẵn sàng đi. Trò đùa hết vui rồi,

mình đang cực kỳ giận dữ. Khi cô ta bước chân vào một cửa hàng rượu vang
để hỏi vài câu hỏi về gã đậu que, mình bước lên vỉa hè. Đi một vòng lớn
tránh White Castle, nơi giờ đã biết về mình.

White Castle tuyệt vời của mình. Nơi mình không bao giờ có thể trở lại.
Mình xốc lại cái ba lô trên vai. Và di chuyển thật nhanh.

“Cô đã đúng,” Rhyme nói. “Các suy luận của cô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.