NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 292

“Hiểu rồi,” Ash lên tiếng. “Vậy những người khác trong đàn đâu?”
“Ở đằng sau. Chúng tôi sẽ đứng ngoài chuyện này. Chúng tôi không

thích ra tay sát hại đồng loại của mình.”

Zarek khịt mũi. “Trừ khi đó là em anh.”
Dante lại gần chỗ Zarek, cả hai nhếch mép nhìn nhau. “Luật rừng xanh

thôi.

Người bị phản bội có quyền ăn thịt kẻ phản bội.”
Zarek đảo mắt nhàm chán. “Luật rừng của tôi. Giết tất cả rồi để Hades lo

phần còn lại.”

Dante bỗng cười phá lên. “Tôi thích anh chàng này đấy, Ash. Cậu ta hiểu

chúng tôi.”

“Kìa, Z,” Ash đùa cợt. “Có vẻ cậu đã tìm được người bạn mới rồi này.

Chắc Astrid phải vui lắm.”

Zarek giơ ngón giữa lên với anh.
Ash tảng lờ. “Được rồi, chuẩn bị chiến đấu thôi, các chàng trai.”
Dante tới canh giữ cửa trước trong lúc Ash nhấc đứa bé khỏi cái địu và

trao nó cho Wulf, anh hơi chần chừ trước khi chạm vào con nhóc quỷ.

Nó nhìn anh đánh giá rồi mỉm cười. “Simi không cắn đâu nếu anh không

làm rơi cô ấy.”

“Tôi sẽ cố vậy.”
Con nhóc nhe răng mình ra với anh, sau đó nằm yên trong tay anh, đúng

như hình ảnh hoàn hảo của một bé sơ sinh đang ngủ yên.

“Ta có nên trốn không?” Julian hỏi. “Tấn công bất ngờ chẳng hạn?”
“Không thể,” Ash đáp. “Stryker không phải một Daimon bình thường.”
“Giống như Desiderius sao?” Kyrian hỏi.
“Tệ hơn. Thật ra, lời khuyên tốt nhất của tôi cho các cậu là...” Ash nhìn

Zarek cảnh cáo - “để tôi lo Stryker. Tôi là người duy nhất ở đây hắn không
thể ra tay được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.