NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 302

“Nhưng cậu đã làm đấy thôi. Mỗi lần cậu, cha cậu, hay một tên Spathi

giết một người trong nhà cô ấy, cô ấy đều cảm thấy nỗi đau đớn y như cậu
bây giờ. Cái chết của mẹ và chị gái đã làm cô ấy tan nát. Chẳng phải vì thế
nên cậu mới đồng ý cứu Cassandra sao?”

“Phải.”
Ash bước lùi lại khỏi Urian trong lúc anh lau nước mắt. “Anh nói tôi có

lựa chọn?”

“Lựa chọn thứ hai là tôi sẽ xóa bỏ mọi kí ức của cậu. Cậu sẽ được giải

thoát khỏi mọi thứ. Tất cả những đau đớn này. Cả quá khứ lẫn hiện tại. Cậu
có thể sống tiếp như chưa từng có chuyện gì xảy ra.”

“Vậy nếu tôi yêu cầu, anh có giết tôi không?”
“Cậu có chắc muốn tôi làm thế không?”
Urian nhìn đau đáu xuống sàn nhà. Hầu hết mọi người có thể không biết

suy nghĩ của anh, nhưng Ash biết. Anh nghe thấy chúng rõ ràng như suy
nghĩ của chính anh vậy.

“Tôi không còn là Daimon nữa, phải không?” Urian lên tiếng hỏi sau vài

giây im lặng.

“Không. Cậu cũng không hẳn là một Apollite nữa.”
“Vậy tôi là gì?”
Ash thở sâu khi nói ra sự thật. “Cậu là độc nhất trên thế giới này.”
Urian không thích điều đó cũng giống Ash không thích mình độc nhất.
Nhưng chẳng thay đổi được gì.
“Tôi sẽ sống thêm bao lâu nữa?” Urian hỏi. “Cậu bất tử, không thể chết

được.”

“Như thế thật vô lý.”
“Phần lớn cuộc đời có bao giờ có lý.”
Anh cảm giác Urian đang khó chịu với anh, nhưng ít ra như thế giúp anh

chàng giảm bớt cơn thống khổ phần nào. “Tôi có ra ngoài và ban ngày
được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.