NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 114

Pháp y cũng là người học y, về phương diện này cô là người rành nhất.

Tiêu Tự Trần cảm giác người ta đang cực kỳ không tin tưởng anh. Anh

nhíu chặt mi, ánh mắt sáng quắc quay đầu nhìn Tần Khanh, ngôn từ đầy vẻ
nhạo báng …

“Cô cho rằng tôi là người không có khả năng tự kiềm chế sao?”

Lúc này mi tâm Tiêu Tự Trần cong thành một đường, đôi mắt trở nên

thâm thúy, đầy ma mị, đôi môi mỏng khiêu gợi nhìn cô chăm chú.

Hành động này khiến Tần Khanh cảm thấy chỉ cần cô nhẹ lắc đầu một

cái, người đàn ông kia lập tức xông tới bóp cổ cô, cho đến khi nào cô thừa
nhận anh có siêu năng lực tự kiềm chế mới thôi.

Cô đành nói lời dối lòng: “Thật ra tôi cảm thấy năng lực tự kiềm chế của

Giáo sư Tiêu rất mạnh!”

Tuy nhiên tự đáy lòng cô vẫn nghĩ, tình dục nếu quả thực có thể khống

chế, vậy thì trong tù đâu có nhiều tên tội phạm cưỡng hiếp như vậy chứ.

Câu trả lời của Tần Khanh khiến Tiêu Tự Trần rất hài lòng. Hai người

rửa tay sạch sẽ rồi cùng nhau đi bước ra ngoài đại sảnh, lúc ấy mới biết Ty
Lạc đã thanh toán rồi.

Một bữa cơm ăn gần đến năm giờ chiều, ‘Độc Nhất’ lúc này khá đông

đúc. Nam nam nữ nữ ra ra vào vào dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục
vụ, tiếng nói cười vang lên không dứt, đại sảnh bỗng chốc trở nên nhộn
nhịp hơn hẳn.

Tần Khanh đi theo sau Tiêu Tự Trần, khi còn cách cửa ra khoảng bốn

mét, Tiêu Tự Trần ở phía trước bỗng dừng bước, xoay người nói với cô:
“Nhìn thấy cửa không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.