NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 172

Lời tiếp theo của Tề Lục chỉ vì một chữ này mà nghẹn trong họng, một

lúc lâu sau anh ta mới ngẩng đầu nhìn thẳng gương mặt lãnh đạm của Tiêu
Tự Trần, uyển chuyển lên tiếng: “Giáo sư Tiêu, bác sĩ Tần chỉ là một pháp
y, tuy cô ấy là trợ lý của anh nhưng cũng không nên để cô ấy xuất hiện ở
một nơi nguy hiểm như thế này.”

Tần Khanh ngẩn người, không ngờ Tề Lục lại giúp cô lên án Tiêu Tự

Trần. Lấy tư cách là một người khá hiểu Tiêu Tự Trần, cô biết anh không
can tâm để người ta nói mình như thế.

Quả nhiên, Tề Lục vừa dứt lời, người đàn ông kia khôi phục đúng dáng

vẻ của Tiêu Tự Trần, ánh mắt thâm sâu nhìn Tề Lục rồi chuyển qua Tần
Khanh, nhàn nhạt đánh giá cô một chút, sau đó nhếch môi nhìn Tề Lục trả
lời: “Tôi thấy cô ta ra đòn tự vệ rất chuyên nghiệp!”

Theo bản năng Tần Khanh nhìn qua Đinh Dương. Máu trên tay hắn vẫn

chảy, môi trắng bệch không còn giọt máu. Cũng không biết vừa rồi cô ra
đòn có quá tay hay không? Thôi kệ có mạnh tay hay không cũng chẳng sao,
khả năng hắn đời này cũng chẳng thể lết ra khỏi tù chứ đừng nói cưới vợ
sinh con.

Tần Khanh nhìn bóng lưng Tiêu Tự Trần. Tên đàn ông ở trong đám đông

ồn ào, trông thật lẻ loi, cô độc, vành nón kéo xuống rất thấp, áo thun đen,
không thể nào lẫn được với bất kỳ ai, Cô thu hồi tầm mắt, quay sang Tề
Lục mỉm cười: “Cám ơn Đội trưởng Tề! Giáo sư Tiêu biết là không có
nguy hiểm nên mới nói tôi canh ở cửa, là do tôi không rõ ràng khiến anh ấy
nghĩ tôi biết chút võ nghệ.”

Tề Lục nhìn Tần Khanh, ánh mắt thâm sâu, cuối cùng mới lặng lẽ xoay

người, nói với Triệu Quang Hi: “Cậu đưa pháp y Tần và Giáo sư Tiêu về,
tôi xử lý chỗ này!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.