NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 177

thể nhận thấy tên Đinh Dương ra tay phía trước mặt nạn nhân. Như vậy
máu ở động mạch chủ khả năng sẽ bắn thắng lên người hắn.”

Tiêu Tự Trần gõ gõ tay trên đầu gối: “Vì vậy hung thủ rất dễ bị phát hiện,

một khi chạy khỏi căn nhà đó chắc chắn sẽ gây sự chú ý cho người đi
đường.”

Một câu dường như lý giải hết mọi chuyện, nhưng Tần Khanh vẫn còn

một chỗ nghĩ chưa thông, cô cau mày nhìn Tiêu Tự Trần. Người đàn ông ấy
biết cô vẫn còn thắc mắc nên bật ra một từ đáng giá ngàn vàng: “Nói!”

“Tại sao nhiều năm như vậy hắn không đi sát hại chú của mình, tại sao

bây giờ mới ra tay?”

Tiêu Tự Trần nhếch miệng: “Vấn đề này giải thích rất đơn giản. Rất

nhiều hung thủ nảy sinh ý định giết người trong thoáng chốc; có người chỉ
vì nghe thấy tiếng còi đêm, có người thì do nhìn thấy mảnh thủy tinh bị vỡ
tan thành nhiều mảnh, khiến họ chỉ muốn đi giết người.”

Tần Khanh nghĩ Tiêu Tự Trần đã nói xong, không ngờ anh nói tiếp: “Tuy

nhiên từ đầu Đinh Dương không có ý định giết người, hắn giết người chỉ là
do cảm xúc nhất thời.”

“Tại sao? Cuối cùng hắn vẫn giết chết nạn nhân.”

“Lúc rời khỏi thành phố Kỳ, Đinh Dương đã lấy đi toàn bộ tiền bạc và sổ

tiết kiệm. Hắn dự tính sẽ bỏ đi để vụ này lắng xuống. Khi hắn đến nhà nạn
nhân hắn cũng không mang theo hung khí, dao cũng là dụng cụ từ trong
căn nhà bán đậu hũ đó.”

“Điểm quan trọng nhất là …”, nơi đáy mắt Tiêu Tự Trần chợt lóe sáng,

“Một người ăn mặc chỉnh tề được lĩnh hội một nền giáo dục cao giống như
tôi lại đi để máu người chết dính bẩn lên cơ thể mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.