NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 193

Tần Khanh dụi dụi mặt, phát hiện ánh mắt sắc bén của anh quét toàn thân

cô, sau đó mặt không chút biểu cảm rời khỏi phòng ngủ.

Cô chống khuỷu tay lên giường nâng nửa người lên … cho dù là mộng

thì lúc này Tần Khanh cũng đã tỉnh, rốt cục cô cũng đoán được câu chuyện
_ _ _ Người đàn ông kia, sáng sớm, chưa đến sau giờ, bẻ mã khóa, mở cửa
xông vào phòng ngủ đứng trước giường cô, nhìn cô từ đầu đến chân … rồi
… rồi sau đó xoay người rời đi.

Tần Khanh hít sâu một hơi, trong lòng tỉnh táo lại đôi chút, vừa vén chăn

định đứng lên thay quần áo, nhưng chân vừa chạm đất, tiếng bước chân của
Tiêu Tự Trần đến gần …

“Không được vào!”

“Nhớ mặc đồ thể thao!”

Âm thanh hai người vang lên cùng một lúc, tuy nhiên Tiêu Tự Trần

nhanh hơn một bước, vừa nói vừa đẩy cửa bước vào.

Tần Khanh lúng túng nhìn Tiêu Tự Trần, tuy cô ăn mặc có quy củ, áo

ngủ đàng hoàng, chỉ lộ vai và đôi chân thon nhỏ, nhưng bên trong cô không
mặc nội y … vậy thì cũng coi như không!

Cô hơi gập người, không mặc áo lót đương nhiên sẽ thấy rõ. Lúc cô

ngẩng đầu lên thì Tiêu Tự Trần vốn dĩ phải đang ở bên ngoài, thì cư nhiên
lại ở đây, ánh mắt rơi trên đầu vai cô.

Tần Khanh nhớ đến câu nói ‘Sáng sớm đàn ông hết thảy đều biến thành

cầm thú’ … nhưng cô nhanh chóng gạt ý nghĩ đó ra khỏi đầu. Cái tên đàn
ông đáng ghét này không phải là dạng người không khống chế nổi
hormone, anh ấy nhất định sẽ không có những cử chỉ cầm thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.